Chương 1279
Hòn đá dính nước miếng của chó đập trúng trán.
Nhìn chỗ bầm tím kia đi, ai biết liệu có rách da hay không?
“Đợi lát nữa cơm nước xong xuôi, con phải đi tiêm phòng với bà.”
Nụ cười của Túc Bảo lập tức cứng đờ: “???”
Cơm nước xong, Túc Bảo lề mà lề mề, lúc thì nói muốn cho vẹt ăn, lúc lại nói muốn cho mèo ăn, lúc còn nói muốn cho chó săn ăn.
Rồi còn kêu phải đặt tên cho con chó.
Dù sao cũng không muốn đi.
Hân đầu to cười ha ha: “Em gái, không phải em sợ đó chứ?! Lần trước chị đi tiêm em đâu có như vậy!”
Túc Bảo mạnh miệng: “Nói linh tinh, em không hề sợ nhá…! Là chó săn không khỏe, nó, nó bị người ta cho uống thuốc độc, ba nói dạ dày nó bị cháy hỏng rồi, em phải cho nó ăn mới được.”
Tô Tử Du: “Đúng vậy!”
Em gái còn không sợ quỷ thì sao có thể sợ đi tiêm được?
Đối với em gái mà nói, tiêm chỉ như vẩy nước mà thôi.
Túc Bảo ngồi xổm trên bậc thang, ghé vào đầu gối nhìn chó săn ăn.
Trong nhà lại có thêm một thành viên mới.
Trong khoản vật cưng, địa vị của Tiểu Ngũ không thể lay động, địa vị của ông nội rùa lại là nguyên lão nên càng không thể lay động.
Ngoại trừ hai thành viên có địa vị “không thể lay động” này ra, còn có mèo mướp Huyền Linh, chó hoang Thủ Vọng đã mất bạn đồng hành, cùng với chó săn bị chuốc bả chuột.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tuc-bao-dang-gom/3504305/chuong-1268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.