Chương 1278
Trong quá khứ hắn cũng là một người lạnh lùng, thế giới này chỉ cho hắn sự ràng buộc đối với non sông, không có tình thân và tình yêu.
Nhưng hôm nay, thế giới này đã mang đến sự dịu dàng, vậy nên hắn bằng lòng canh giữ vì bé ngoan của mình.
Bệnh viện thú cưng.
Mộc Quy Phàm đón chó săn ra ngoài, lúc trước chó săn bị chuốc thuốc độc, cả người gầy gò, da lông ảm đạm, đứng cũng không đứng lên nổi.
Ở bệnh viện điều trị mấy hôm, nó đã khôi phục kha khá, mặc dù nhìn trông vẫn rất gầy, nhưng có tinh thần hơn hẳn.
Trở lại nhà họ Tô, bà cụ Tô đang ôm một chậu hoa bước ra từ trong nhà kính, nhìn thấy Túc Bảo lại dẫn một con chó trở về, bà kinh ngạc nói: “Đây là con chó săn mà con đã nhắc đến lúc trước à?”
Túc Bảo nắm xích chó, gật đầu nói: “Dạ, bà ngoại, con có thể nuôi nó không?”
Trong nhà đã nuôi một con mèo và một con chó rồi, Túc Bảo không xác định liệu bà ngoại có đồng ý không nữa, nếu không đồng ý, vậy thì bé sẽ để ba mang về nhà họ Mộc.
Bà cụ Tô gật đầu nói: “Cũng được. Nhưng mà…”
Đáy lòng Túc Bảo căng thẳng.
Bà cụ Tô nhìn con chó săn.
Cao to như vậy, nhưng lại quá gầy.
“Bảo dì Ngô lấy cho nó chút đồ ăn đi! Gầy đến mức độ này rồi.
Túc Bảo thở phào nhẹ nhõm, vui sướng nói: “Cảm ơn bà ngoại!”
Bé mang theo chó chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tuc-bao-dang-gom/3504304/chuong-1267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.