Chương 969
Thái dương bà cụ Tô bỗng giật liên tục.
“Túc…. Bảo…!”
Túc Bảo đang phá nhà vui vẻ thì chợt thấy sống lưng ớn lạnh, giọng nói của bà ngoại bỗng vang to bên tai bé.
Bình thường gặp quỷ bé chẳng hề sợ hãi, vậy mà lúc này đây…
Lông tơ trên người cô bé con dựng cả lên, bé dè dặt quay người lại.
Khi thấy đôi mắt bà cụ Tô, Túc Bảo cười rạng rỡ nói: “Bà ngoại!”
Cô bé chạy tới ôm lấy bà cụ Tô, trước tiên cứ phải nắm chặt hai tay bà ngoại cái đã!!!
Ba bé nói bà ngoại có thể chẻ gạch bằng tay không, thật đáng sợ.
Bà cụ Tô nhất thời không thoát ra được, cúi đầu nhìn nụ cười nịnh nọt của cô bé con.
Bà vừa đau đầu vừa buồn cười, hỏi: “Con đang làm gì thế?”
Túc Bảo ngây thơ chớp mắt: “Ngoại ơi, con đang cạy ổ khóa…”
Bà cụ Tô cố kìm nén cảm xúc, ‘bình tĩnh’ hỏi: “Ai dạy con thứ này?”
Ánh mắt Túc Bảo bắt đầu lảng tránh.
Cô bé cắn môi, nói: “Ngoại ơi, Túc Bảo có thể đền tiền được không? Túc Bảo còn có một bao lì xì lớn vẫn chưa mở ra, có thể dùng để trả nợ…”
Bà cụ Tô không nhịn được nữa, đầu ong ong.
Đền tiền cái quỷ ấy.
Những cánh cửa và ổ khóa trong trang viên nhà họ Tô… mười bao lì xì của Túc Bảo cũng đền không nổi.
Bà cụ Tô nghiêm mặt, duỗi tay nói: “Được, đưa ra đây!”
Túc Bảo buồn bã đi tìm túi xách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tuc-bao-dang-gom/3436837/chuong-964.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.