Chương 133
Sợi dây đỏ trên cổ tay bé lóe lên một tia sáng đỏ khó thấy, nước chè sâm văng tung tóe ra ngoài, tạt hết lên mặt Tuyết Nhi…
Tuyết Nhi im bặt!
Túc Bảo hiểu biết nói: “A, đây mới là cố ý nè! Vừa rồi của chị là không cẩn thận ó.”
“Bây giờ chị đã phân biệt được cố ý và không cẩn thận chưa ạ?”
Hóa ra bé nghe hiểu những lời bà cụ Tô vừa nói nên mới tự mình giải thích.
Sư phụ thường nói, lý thuyết phải đi kèm với thực hành mới khiến học trò nhớ kỹ!
Mấy người Tuyết Nhi đều ngẩn tò te!
Vừa rồi lúc cô bé tự đổ bát chè lên người chỉ hất lên tà váy nên không có cảm giác gì, bây giờ quần áo trước ngực đều ướt đẫm, chưa có ai đối xử với cô bé như vậy hết!
Tuyết Nhi mất khống chế hét lên: “Sao em lại làm thế!”
Túc Bảo bưng bát, vô tội chớp mắt: “Em đang dạy cho chị mà!”
Người nhà họ Tô đều ngơ ngác.
Vẻ mặt bé cưng vô cùng thành thật, hai mắt to tròn trong suốt phản chiếu bóng dáng của mọi người, rõ ràng bé chỉ đang giải thích cho Tuyết Nhi thế nào là “cố ý” với “không cố ý” mà thôi.
Bọn họ trợn tròn mắt, mặc dù… Nhưng…
Không thể không nói, làm tốt lắm!
Bà cụ Tô mỉm cười, đứa bé này thông minh lắm, muốn làm gì thì làm cái đó!
Không bị ràng buộc!
Thiên kim nhà họ Tô nên như vậy!
Mẹ Tuyết Nhi vội vàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tuc-bao-dang-gom/3436006/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.