Chương 17
Chậc, cái đám chuyên dụ dỗ bắt cóc trẻ con mà tới chắc cũng rầu thúi rượt với con nhóc này, chả dễ dụ tý nào.
Nếu không phải nhóc con tay chân nhỏ bé, đấu không lại người lớn, trong thâm tâm lại khao khát một gia đình hạnh phúc… Có lẽ nhà họ Lâm cũng chẳng có cơ hội bắt nạt con bé!
Người đàn ông mím môi nói: “Trẻ con thì đừng suy nghĩ nhiều như thế, đợi khi nào con khỏe lại thì chỉ cần thắp cho ta ba nén hương cùng một miếng thịt lợn, chúng ta coi như hoàn thành xong lễ bái
sư.”
“Tên của ta là Kỷ Trường, khi còn sống là một nhân vật lớn, rất có tiếng tăm nha. ”
Túc Bảo lại càng ngạc nhiên nhìn về cái bóng như không khí bên cạnh.
“Ruột gà? Tại sao lại gọi là ruột gà?”
( Trong tiếng Trung, từ Kỷ Trường có phát âm giống từ Ruột gà)
Kỷ Trường không biết Túc Bảo đang nghĩ gì, Nhìn gương mặt đầy nghi hoặc của cô nhóc nói:
“Con không biết ta cũng là chuyện bình thường. Ta lớn tuổi hơn con, lại không ở cùng thời đại với con, nhưng mà ta rất lợi hại, ta cũng có thể dạy con rất nhiều thứ, để con không bị bắt nạt nữa… …”
Túc Bảo đột nhiên hỏi: “Đại nhân vật cũng chết sao?”
Kỷ Trường: “…”
Túc Bảo lại hỏi: “Người lợi hại như vậy, thế vì sao lại chết chứ?” Kỷ Trường nhất thời á khẩu, có chút không biết trả lời thế nào, con nhóc này thật khó đối phó.
Túc Bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tuc-bao-dang-gom/3435923/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.