Chương trước
Chương sau
Cuối cùng quỷ khẩu nghiệp cũng hiểu Túc Bảo nhìn thì là một đứa trẻ nhưng lại không đơn giản chút nào.

Mấy ác quỷ phía sau kia đều là đàn em của cô bé!

Đúng là giống như nằm mơ vậy.

Lúc phản kháng nó làm rất mạnh mẽ, lúc đầu hàng cũng rất nhanh nhẹn, nó liên tục nói: “Ta nói ta nói.”

Lúc này quỷ khẩu nghiệp thấy đứa bé trước mắt và mấy con quỷ thay đổi tư thế.

Túc Bảo ngồi xổm xuống, lấy một viên kẹo từ trong túi ra.

Quỷ lăng nhăng và quỷ xui xẻo cầm mỗi người một nắm hạt dưa, hoặc ngồi xổm hoặc đứng, vẻ mặt mong chờ nó kể chuyện.

“...”

Quỷ khẩu nghiệp đè nén cảm giác kì lạ, lúc này mới nói: “Ta tên Trần Tùng... Sinh năm xx, huyện xx...”

Nơi quỷ khẩu nghiệp sinh ra và lớn lên là một thị trấn nhỏ, không tính là nơi quá lớn, hôm nay con rể nhà ai ngoại tình thì ngày mai năm con phố đã đều biết.

“Có một ngày ta đi dạo trên đường thì thấy trước cửa một khách sạn rất nhộn nhịp, thì ra là có người kết hôn.”

“Ta đến gần xem thử, trước cửa khách sạn không phải có ảnh cô dâu chú rể sao... Ta vừa nhìn thấy cô dâu rất xinh đẹp!”

Quỷ khẩu nghiệp hồi tưởng lại, dường như đang nhớ lại sự xinh đẹp của cô gái kia, vẻ mặt nó trở nên mê muội, nhưng rất nhanh nó lại đổi sắc mặt.

“Sau đó thì sao?” Túc Bảo vừa ăn kẹo vừa hỏi.

Quỷ khẩu nghiệp ngượng ngùng nói: “Ta thấy người phụ nữ kia xinh đẹp nhưng người đàn ông kia có thể nói là bình thường, không nhịn được mà nói một câu... Ơ, đây không phải là kĩ sư số 8 sao, sao lại từ thành phố quay về rồi, kiếm đủ tiền rồi nên tìm người kết hôn đấy à!”

Quỷ lăng nhăng nghe đến đó thì cạn lời: “Người ta kết hôn mà ngươi lại đứng trước cửa khách sạn nói những lời này, mồm ngươi lên da non đấy à!”

“Ai bảo cô gái kia xinh đẹp như vậy mà lại tìm một người vừa lùn vừa béo... Nhìn khách sạn tổ chức hôn lễ cũng thấy người đàn ông kia không giàu có gì, cho nên tôi mới đùa một chút...”

Quỷ yếu đuối nhíu mày, giọng nói mang theo sự dịu dàng đặc trưng của thiếu niên, trách cứ nói: “Ngươi chỉ dựa vào một tấm ảnh mà lại đoán người khác là thế này thế nọ như vậy sao, đầu óc quá xấu xa!”

Quỷ xui xẻo cũng hừ một tiếng: “Ngươi tận mắt thấy người ta rửa chân sao mà nói người ta là kĩ sư số 8?”

Túc Bảo đột nhiên xen vào: “Rửa chân là sao vậy? Kĩ sư số 8 là gì?”

Trên mặt cô bé đều là sự tò mò.

Tô Ý Thâm đứng ở một bên nhìn Túc Bảo đang giẫm lên một thứ gì đó, cô bé còn tự mình thì thầm gì đó thì không khỏi kinh ngạc.

Trong lúc Túc Bảo nói chuyện với quỷ khẩu nghiệp anh đã nhắn tin hỏi anh cả Tô Nhất Trần, nhận được một câu trả lời ngắn gọn có sức nặng, đừng làm phiền cô bé.

Tô Ý Thâm đành phải đứng bên chờ, kết quả lại nghe Túc Bảo nói rửa chân rồi kĩ sư số 8 gì đó.

Anh cảm thấy vô cùng kinh ngạc, rốt cuộc con nhóc này đang nói chuyện với ai vậy, là ai đã dạy hư cháu gái nhỏ của anh?

“Khụ... Túc Bảo...” Trái tim Tô Ý Thâm căng thẳng: “Trẻ con không nên hỏi lung tung.”



Túc Bảo: ...

Lại là những lời này.

Đáng tiếc Tô Ý Thâm không nhìn thấy quỷ.

Quỷ lăng nhăng cười hì hì giải thích: “Kĩ chân số 8 rửa chân có nghĩa là...”

Lời còn chưa nói hết đã bị quỷ yếu ớt và quỷ xui xẻo một trái một phải che miệng lại.

Dì xấu xí không nói gì: “Ngươi nên cẩn thận chút đi...”

Quỷ lăng nhăng không ngừng “ưm ưm ưm”. Nó không muốn nói gì khác cả, nó chỉ muốn giải thích cho cô bé một cách mơ hồ mà thôi!

Túc Bảo nhìn về phía Kỷ Trường.

Kỷ Trường mặt không thay đổi phát huy ổn định nói: “Ý là rửa chân cho người khác, hơi sỉ nhục người bị nói, nói con gái người ta không trong sạch.”

Túc Bảo tiếp tục hỏi: “Không trong sạch là có ý gì?”

Tô Ý Thâm (tay hoảng chân loạn, nhìn trái nhìn phải, không thể tránh được tức giận).

Quỷ yếu ớt ho một tiếng, nhẹ nhàng nói: “Giống như mẹ kế của ngươi vậy, phá hoại gia đình nhà người khác mà còn giả vờ lương thiện rồi tiếp tục tìm người gây họa.”

Túc Bảo hiểu ra, vậy thì cô bé hiểu rồi.

Tệ quá!

Túc Bảo nhìn về phía quỷ khẩu nghiệp, nói xấu người ta như vậy thì chắc chắn bị đánh.

“Sau đó thì sao? Ngươi bị đánh chết?” Túc Bảo hỏi.

Quỷ khẩu nghiệp muốn nói rồi lại thôi, thở dài nói: “Chỉ đánh chết thôi thì tốt. Tôi chỉ đùa thôi, thuận tay chụp một tấm ảnh rồi đi... Nào ngờ những lời không chút buồn cười này lại bị khách mời và người khác xì xào, kết quả chưa đến nửa tiếng đã truyền khắp cả buổi tiệc rượu. Nghe nói lúc cô dâu chú rể trao nhẫn ôm hôn trên sân khấu, bên dưới la ó ồn ào.”

Quỷ khẩu nghiệp nói: “Sau đó ta nghe người khác nói người đó hôm qua mới kết hôn, không ngờ vợ anh ta trước đó làm rửa chân, qua tân hôn đã cãi nhau.”

Túc Bảo tức giận: “Đều là chuyện tốt ngươi gây nên đấy!”

Vẻ mặt quỷ lăng nhăng tràn đầy khinh bỉ: “Sau đó thì sao?”

Quỷ khẩu nghiệp yên lặng nói: “Ta thấy người khác nói như vậy thì hưng phấn muốn tham gia ồn ào...”

Vì thế nó đã đăng ảnh chụp hôm đó lên mạng, khoảng mười mấy năm trước, khi đó nền tảng video ngắn còn chưa thịnh hành, thứ phổ biến nhất là không gian chim cánh cụt.

Quỷ khẩu nghiệp đăng bức ảnh cô dâu chú rể lên mạng, còn trêu chọc một câu kĩ sư số 8 đã kết hôn rồi, thật buồn... Haiz, nhớ đến những đêm khuya đã từng cùng cô ấy nói chuyện với nhau, trao đổi tin nhắn, tia lửa va chạm, trong lòng tôi vô cùng phiền não và chán nản...

Tin đồn khiêu dâm là thứ dễ lan truyền nhất.

Chưa đến một đêm, bài viết của quỷ khẩu nghiệp được chia sẻ vô số lần.

Cô gái mới kết hôn kia cứ như vậy mà chịu tiếng xấu, thanh danh hoàn toàn bị phá hỏng.

Cô gái tức giận đăng bài chứng minh sự trong sạch của mình, đăng hết toàn bộ từ đơn vị làm việc, thời gian làm việc,... tỉ mỉ tường tận tất cả mọi thứ, trong bài còn có cả tài liệu chứng minh mấy năm nay cô vẫn luôn làm kế toán trên thị trấn.



“Ta cảm thấy thú vị, sao lại nóng vội thế, không phải chỉ đùa thôi sao, mình làm gì bản thân mình biết, cô ấy gấp gáp cái gì.”

Quỷ khẩu nghiệp nói.

“Ta vốn không biết cô ấy, nhưng sau khi cô ấy đăng bài thanh minh, ta theo manh mối tìm đến trang cá nhân của cô ấy, xem ảnh trong album của cô ấy...”

Kết quả phát hiện mặt mộc của cô gái rất xinh đẹp, làn da trắng nõn, môi hồng răng trắng, thanh thuần lại xinh xắn, rất có khí chất.

“Tôi không nhịn được mà tải bức ảnh kia xuống, sau đó lại đăng lên mạng...”

Mọi người đừng nói nữa, không cho phép người ta có quá khứ sao?

Quỷ lăng nhăng: ...

Quỷ xui xẻo: ...

Quỷ yếu ớt: ...

Những hồn ma khác: ...

Cái này thật sự quá đáng, quá khốn nạn rồi đấy?

Không, đây cũng không phải gọi là ngứa mồm, đây gọi là bịa đặt!

“Ngươi bị bệnh thần kinh à?” Quỷ lăng nhăng tức giận mắng lớn.

Quỷ khẩu nghiệp ngượng ngùng nói: “Không phải đó chỉ là lời nói miệng thôi sao? Cô ta chưa làm thì sợ cái gì?”

Chúng quỷ: ...

Túc Bảo: ...

Mặc dù cô bé không biết gì về thế giới của người lớn, nhưng cục cưng vẫn cảm thấy con quỷ này rất rất rất khốn nạn.

“Sau đó thì sao?” Túc Bảo nhai viên kẹo, nhịn không được mà mút tay.

Sắc mặt quỷ khẩu nghiệp thay đổi, nó cũng biết đây không còn là lời đùa giỡn nữa.

Nó nói: “Sau đó ta không ngờ có rất nhiều người bình luận ở phía dưới bài của mình đã từng may mắn được trải nghiệm.”

Kỹ thuật số 8 rất tốt.

Kỹ sư số 8 phục vụ rất ổn, rất chuyên nghiệp, vô cùng chuyên nghiệp.

Chỉ là hơi đắt, 8000 một đêm...

Giống như một cánh cửa sổ thủy tinh vỡ nát bị những người đi qua mang theo ác ý, ai cũng không ngại khiến chuyện lớn thêm, mỗi người góp vào thêm một cục đá.

Sau đó, phần bao quanh cánh cửa vốn dĩ vẫn còn hoàn hảo, cũng từng chút từng chút vỡ tan...

Cô gái vô tội cứ như vậy mất sạch thanh danh chỉ sau một đêm, không bao giờ giải thích rõ ràng được nữa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.