Trác Tru Trinh do giả bệnh mà phải ở một chỗ không được đi đâu.
Khò Khò biết có bao nhiêu người núp quanh đây nhờ điều khiển bọn côn trùng và thú nhỏ làm tai mắt xung quanh, và cũng nghe hết nội tình bi ai của năm anh em Ngũ Bá Đao nên mới nghĩ ra kế sách thu phục bọn họ. Còn việc khiến TrácTru Trinh giả bệnh đối với Khò Khò dễ như ăn cháo.
Nhưng nó càng buồn bực hơn vì chuyện khác. Khi kết nối không gian tại thế giới này thì chả hiểu nó câu thông với mảnh dị vực xa lạ nhưng cực đẹp. Có điều Trác chủ nhân muốn đến dị vực đó thì phải qua không gian của nó, nhưng không gian đó hiện là không gian chết thì làm sao vào? Ấy thế mà Trác Tru Trinh cứ lảm nhảm về mảnh dị vực đó đòi vào bằng được.
Hết cách nó truyền hình ảnh lại cho họ Trác "thèm chơi" cho bõ ghét, thì lại bị Trác chủ nhân chửi một mẻ:
- Cái Bình Nguyên toàn đá với đá, phía trên là bầu trời tối đen đó mà đẹp cái khỉ khô gì? Đúng là phét lòi răng, hăng lòi khoác lác.
Nhưng mà với nó lại thấy đẹp kia mà, thật là oan ức.
Trác Tru Trinh bực mình hỏi:
- Vậy cái không gian bỏ đi của mi thì có ích lợi gì?
- Sao lại bỏ đi? Nó có thể chuyển hóa chế tạo vật chất theo hình thái tùy ý mà.
- Là sao?
- Đôi khi ta nghi ngờ sự thông minh của chủ nhân.
- Câm mồm, giải thích cho ta rõ.
- Chờ chút.
Một lát sau lại thấy người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tu-tu-tien/177228/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.