Sau khi Lục Trường An ăn tối xong thì vẫn ngồi ỳ trên bệ cửa sổ, đợi đến khi người qua đường thưa dần, cả thành Long Giang đều chìm vào bóng đêm thì y mới vội vã ôm một bao quần áo xuống lầu.
Tiểu nhị ca đang bưng bát cơm trốn sau quầy ăn ngon lành, thấy Lục Trường An muốn ra cửa thì thuận miệng hỏi: "Công tử muốn ra ngoài à?"
Lục Trường An gật đầu, trên mặt hiện ra thần sắc phức tạp vừa ngượng ngùng vừa khó xử để người ta nhịn không được suy đoán "Chắc tên này muốn đi uống rượu" / "Chắc là đi trộm nam nhân, à nhầm, trộm cô nương."
Tiểu nhị ca nở nụ cười xấu xa như muốn nói ta-biết-ngay-mà, hắn thì thầm: "Vậy ta để cửa cho công tử, hì hì, không về cũng được."
Lục Trường An giả bộ lơ đãng giật ra bao đồ để lộ một cây trâm cài đầu chạm khắc tinh xảo: "Được, vậy ta đi trước đây." . Truyện Huyền Huyễn
Lục Trường An ra ngoài thuê xe ngựa đi nhanh đến thành Đông.
Thật ra y cũng chẳng biết có thể gặp được Lương Tuyển hay không, nhưng nếu bảo y ở lại khách điếm chờ tin tức thì thật sự đứng ngồi không yên.
Lục Trường An nắm chắc dây cương, cố gắng điều khiển con ngựa lách qua chợ đêm trên đường, cố hết sức không để ai chú ý tới mình.
Khoảng chừng một nén hương sau, y đã đến gần biệt phủ của Trương gia, Lục Trường An dừng xe ngựa bên cạnh rừng trúc, cột chắc con ngựa rồi cẩn thận từng li từng tí mò tới Trương phủ.
Thành Đông đều là phủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tu-tai-doan-tu/883626/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.