Lúc Tiểu Trư mặc y phục tử tế, hắn mới dám quay mặt lại, thật tình hỏi: “Tiểu Trư, ngươi thành thật nói cho ta, còn gì giấu ta không?”
Tiểu Trư kỳ quái nói: “Ta đâu có giấu diếm ngươi?”
“Ngươi nói gia gia qua đời, ngươi là cô nhi.”
“Không sai a.”Gia gia đã chết rồi.
“Ngươi không có bất kỳ thân nhân nào.”
“Đúng vậy.”Long Ẩn không tính là thân nhân.
“Ngươi không có tiền.”
“Đúng vậy.”Tiền Long Ẩn không phải tiền của y, hơn nữa Tiểu Trư còn hỏi qua Đỗ Ninh, không phải là đồ của mình có phải không nên cầm.
“Nhưng …”Đỗ Ninh cũng cảm thấy Tiểu Trư nói cũng không sai, nhưng vì cái gì hắn vẫn có cảm giác bị lừa gạt? Hơn nữa là…
“Lan công tử đối với ngươi… Ừ, dụng tâm như vậy, ngươi vẫn luôn ra vẻ cái gì cũng không hiểu, nhưng là…”Nhưng mới vừa rồi cái gì cũng biết! Đỗ Ninh hiện tại nhớ tới, vẫn mặt đỏ tim đập không ngừng.
“Ta mặc kệ hắn a, nếu ta cái gì cũng hiểu, hắn càng được voi đòi tiên đi.”Tiểu Trư nói: “Ngươi thích ở đó làm cơm cho người ta ăn, ta không muốn khiến ngươi mất hứng a.”
Mắt Đỗ Ninh nóng lên, cơ hồ lại sắp rơi lệ. Tiểu Trư, thì ra là toàn tâm toàn ý chiếu cố hắn nha.
“Vậy ngươi… Ngươi học được… Những thứ này…ở đâu” thanh âm Đỗ Ninh nho nhỏ.
“Hầu Tử dạy a.”
Đỗ Ninh suýt nữa hiểu sai, may mà lập tức hiểu được “Hầu” này không phải hầu kia, cười lên: “Kia chính là hảo bằng hữu của chủ nhân ngươi.”
“Đúng vậy.”Tiểu Trư dẫn Đỗ Ninh tới thư phòng, lấy ra một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tru-tam-than-ky/92843/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.