Đỗ Ninh phục hồi tinh thần mới phát hiện, Tiểu Trư không dẫn hắn về “Nhà” của bọn họ, mà đi thẳng hướng đại sơn, thế núi càng ngày càng hiểm trở.
“Này, đây là đi đâu?”
“Đi xem nơi trước kia ta ở.”Tiểu Trư cảm thấy hiện tại hai người cần phải hiểu rõ nhau, Đỗ Ninh đã nói chuyện của hắn cho y, như vậy y cũng phải để Đỗ Ninh biết chuyện của mình.
“Các ngươi ở trong sơn động?”Tiểu Trư vừa tránh đầu ra, Đỗ Ninh liền không nhịn được kinh ngạc.
“Ừ.”
“Còn có ca ca?”
“Không phải, Long Ẩn là chủ nhân.”
“À.”Đỗ Ninh kỳ quái, hóa ra Tiểu Trư là người hầu của kẻ khác? Một chút cũng nhìn không ra.
Nghe mấy câu nữa, lại hỏi: “Hóa ra gia gia ngươi nấu ăn rất tốt a, vậy tại sao ngươi không biết làm?”
“Ta không thích làm cho người khác ăn, đặc biệt là tên kia.”
“Làm sao nói chủ nhân của ngươi như vậy?”
“Tên kia vừa lạnh lùng vừa kiêu ngạo, ta không thích hắn, không cần nấu cơm cho hắn ăn.”Mặc dù gia gia từ nhỏ đã dạy y phải nghe lời chủ nhân…, phục vụ cho chủ nhân, nhưng Tiểu Trư thích tự do tự tại hơn, cho nên, đối với nghĩa vụ nô bộc, cố gắng lắm mới tạm được.
“Vì ngươi không nấu cơm cho hắn ăn, cho nên bản thân cũng không ăn?”
“Ta sẽ nấu cơm, trước khi gia gia qua đời làm rất nhiều dưa muối.”
Xem ra gia gia Tiểu Trư cũng không ôm hy vọng với y, lo tính trước sau, chuẩn bị trước cho bọn họ một ít chút lương thực có thể để lâu.
ĐỗNinh nghe thấy Tiểu Trư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tru-tam-than-ky/92840/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.