Đỗ Ninh và Tiểu Trư được an bài ở một tiểu viện đơn lẻ, trong viện có một cây hoa quế rất già, chạc cây dày rậm, xanh um tươi tốt, đây là điểm Tiểu Trư thích nhất. Trừ điểm đó ra, y rất không thích nơi này, bởi vì tiểu viện — so với lâm viên rộng lớn trong núi, thì quá nhỏ.
Đỗ Ninh thu xếp xong, rồi cùng Tiểu Trư thương lượng, hiện tại vào trong thành, gặp người khác dù sao cũng phải xưng tên, Tiểu Trư cần một cái tên chính thức, nếu không bị người ta gọi Tiểu Trư Tiểu Trư, thật sự bất nhã.
Tiểu Trư không có ý kiến gì, hết thảy đều giao cho Đỗ Ninh quyết định, bởi vì muốn tự xưng huynh đệ, Đỗ Ninh nói Tiểu Trư cùng hắn họ Đỗ, tên thì sao, đưa ra mấy cái tên, y đều gật đầu, ngược lại thì Đỗ Ninh cảm thấy chưa đủ hài lòng, lại từng cái phủ định.
Tiểu Trư kiên nhẫn nhìn hắn, thật ra thì cho dù gọi Đỗ Trư, y cũng không có ý kiến.
Cuối cùng Đỗ Ninh thở dài nói: “Ngươi tự mình nói xem, muốn đặt tên là gì?”
Tiểu Trư chớp chớp đôi mắt: “Lại.” (Lại nghĩa là lười)
“Đỗ… Lại?”Đỗ Ninh bật cười: “Ngươi cũng… quá lười đi!”
Tiểu Trư cũng cười, Đỗ Ninh rất thích nhìn y cười, bởi vì y cười một tiếng, cả người đều sinh động, vẻ đẹp tĩnh lặng biến thành vẻ đẹp rạng rỡ, khiến cho Đỗ Ninh không dời được ánh mắt.
“Không bằng ngươi kêu Đỗ Tiếu đi.”Đỗ Ninh hy vọng lưu lại nụ cười của y. Tiểu Trư gật đầu, gọi là gì thật sự không quan trọng a.
“Đỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tru-tam-than-ky/92828/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.