“Tiểu Ngư …”
“Vương Tử!”
Sa Mộ Thần thờ ơ lạnh nhạt, trước mắt là cảnh mấy người đang lao vào nhau, sao trông giống mấy cảnh sinh ly tử biệt gì đó trong phim bộ dài tập rô-măng-tíc vậy nè?
“Tiểu Ngư, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Vừa rồi thấy xe cấp cứu chạy vào trong biệt thự của Lâm Lỗi Đông, ông ta được người khác nâng ra ngoài …. Chẳng lẽ có liên quan đến cậu?”
“Ông ta còn sống?” Ngu Hiểu vội vàng hỏi.
“Vẫn còn thở, tận mắt tôi nhìn thấy.”
“Vậy là tốt rồi.” Tảng đá lớn đè nặng trên ngực Ngu Hiểu cuối cùng cũng được nâng xuống.
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Nghe xong lời giải thích ngắn gọn của Ngu Hiểu, Vương Tử tỏ ra cực kỳ áy náy, “Thực xin lỗi, Tiểu Ngư, tôi không nghĩ Lâm Lỗi Đông lại là người như thế, nếu biết, tôi tuyệt đối sẽ không dẫn cậu đi dự sinh nhật của hắn. Thực xin lỗi, là tôi không cẩn thận mới hại cậu gặp phải chuyện này!”
Sa Mộ Thần hừ một tiếng, hai tay khoanh lại.
“Không phải lỗi của anh, ai ngờ được ông ta dám ở ngay biệt thự của mình … Có điều tôi đập vỡ đầu ông ta vậy, không biết sau này ….”
“Chuyện này cậu không cần phải lo, tôi sẽ nhất nhất chuẩn bị, chuyện của Lâm Lỗi Đông cứ việc giao cho tôi xử lý.”
“Vậy còn chuyện làm ăn với ông ta …”
“Đừng lo mấy chuyện làm ăn gì đó nữa …” Vương Tử nhịn không được xoa xoa đầu Ngu Hiểu, mái tóc vừa mượt vừa mềm mại, ánh mắt ỷ lại của cậu khiến cho người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-trach-ngu-dich-sa-ngu-hoa-vuong-tu/22457/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.