Khi Mạnh Kỳ mở mắt bên cạnh giường là Tiêu Nghiêm đang nắm tay cô ngủ gục, thấy được sự chuyển động anh vội choàng tỉnh.
- Em tỉnh rồi, e thật biết dọa tôi đó.
Cô mìm cười bàn tay nặng nề đặt lên má anh, có vài ngày k gặp mà anh gầy đi nhiều, đôi mắt hốc hác, dưới cằm râu cũng bắt đầu mọc lún phún. Anh rót cho cô 1 cốc nước rồi lấy ông mút đặt vào miệng cô. Sau khi uống nước xong cô cũng có thể nói chuyện lại, giọng nói nhỏ nhẹ ;
- Em mới tỉnh mà anh đã càu nhàu e rồi. À cô bé cứu em hôm đó, Tâm Nhi.
- Cô ấy ổn, đã tỉnh lâu rồi có mỗi e là lười nằm tới 3 ngày thôi. Mà cô ấy 26 tuổi rồi đó.
Mạnh Kỳ vừa ngạc nhiên vừa buồn cười trước hành đông của mình. Bàn tay Nghiêm vuốt ve khuôn mặt của cô, anh kéo cô lại đôi môi đặt lên. Nụ hôn của anh khiến cô hơi giật mình, nụ hôn sâu nhẹ, anh đưa đầu lưỡi vào khuấy đảo trong mồm cô. Sau 1 thời gian được anh huấn luyện, cô cũng đã học được cách phối hợp với anh, vòng tay qua cổ anh cô cũng đưa lưỡi quấn lấy anh. Anh tham lam nụ hôn dài với cô, cảm nhận nhiệt độ trên cơ thể anh mới cảm thấy an tâm. 2 người đang quấn lấy nhau thì cánh cửa phòng bệnh được kéo sang, bị gián đoạn Nghiêm hơi cạu mặt còn cô gái nhỏ luống cuống ngượng nghịu. Người đàn ông bước vào là vương tử, theo sau đó là Tâm Nhi, tay cô được treo cố định,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tong-xin-tha-cho-toi/973867/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.