Lúc Hạ Diệp tỉnh dậy, Hạ Vũ Chính ở phòng khách vừa hút thuốc vừa đọc hợp đồng.
Điếu thuốc vẫn còn hai hơi.
Thấy con gái đi ra, liền vùi điếu thuốc trước.
Tìm mẹ con à? Ăn chút gì đó rồi hãy đi, để bố nói dì Ngô làm cho con…” Hạ Vũ Chính vùi điếu thuốc chuẩn bị đứng dậy thì Hạ Diệp ngăn lại.
“Không cần đâu, con ăn bên ngoài là được rồi”, thái độ của Hạ Diệp vẫn ổn, nhưng nghĩ tới khuôn mặt vặn vẹo của dì Ngô đã thấy mất ngon đi một nửa rồi.
Hạ Vũ Chính “Hử” một tiếng, suy nghĩ một chút, định lấy ví tiền ra: “Con có tiền tiêu vặt không?”
Mấy hôm nay bận rộn đủ thứ, không phải là chuyện công việc, cũng là chuyện học hành của bọn trẻ, nên quên là Hạ Diệp trở về nhà lâu như vậy, vẫn chưa cho con tiền tiêu vặt, không biết nó có đủ tiền xài không?
Hạ Diệp cong môi nói: “Có ạ.”
Mẹ và các anh đã cho rồi.
Cô sửa soạn lại một chút rồi ra ngoài, nhìn qua cửa sổ Hạ Vũ Chính thấy cô không lên xe của Vương Đại Hải, mà đi thẳng ra cổng chính biệt thự.
Hạ Vũ Chính cảm thấy chút kì lạ, sao con gái nhỏ của ông không thích ở nhà ăn sáng? Sao không ngồi xe của nhà đã chuẩn bị?
Hơn nữa vừa rồi lúc nói chuyện, dường như có chút xa lạ.
Lúc trước Hạ Tư Anh ở đây, ông dành một nửa sự chú ý cho con gái lớn, bây giờ con gái lớn đi rồi, ông chuyển sang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-to-tong-ha-pham/3323884/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.