Anh ngẩn người mất mấy giây mới rốt cuộc kịp phản ứng, mình lại được một bé con ba tuổi an ủi.
Điều kỳ lạ nhất là đứa trẻ này còn coi một người trưởng thành như anh thành trẻ con để dỗ dành.
Kỷ Trạch lấy lại tinh thần tức hổn hển: "Người đang nói cái gì vậy, con không buồn."
Nói xong lại ý thức được không đúng: "Phụ huynh, phụ huynh gì cơ?"
Giọng Kỷ Thanh Ngọc rất đỗi tự nhiên: "Không phải chúng ta sẽ tham gia chương trình về phụ huynh và con trẻ sao? Tiểu Trạch con yên tâm, ta nhất định sẽ là một phụ huynh mẫu mực."
Kỷ Trạch: "..."
Anh im lặng một chút, ý thức được, rất có thể vị tiểu tổ tông trước mắt đã có hiểu lầm gì đó với định vị thân phận của mình ở trong chương trình.
Anh chỉ vào mình: "Đúng là chúng ta tham gia chương trình về phụ huynh và con trẻ không sai. Nhưng mà con, là phụ huynh."
Rồi chỉ vào Kỷ Thanh Ngọc: "Người, là con trẻ."
Kỷ Thanh Ngọc kinh ngạc nói: "Thế nhưng mà, rõ ràng ta mới là trưởng bối."
"Dù vai vế của người có lớn thì cũng chỉ là một đứa trẻ." Kỷ Trạch càng ngày càng bạo, duỗi một ngón tay chọc gương mặt mềm mại của cô nhóc, xúc cảm còn sướng hơn trong tưởng tượng.
Anh yên lặng đợi một lúc, không có chuyện gì xảy ra, lập tức tinh thần sảng khoái.
Kỷ Thanh Ngọc ôm mặt, nghiêng đầu nhìn vẻ mặt hậu bối vui vẻ một cách khó hiểu, nghĩ ngợi, quyết định ngậm miệng, không giành vị trí phụ huynh với anh.
Haiz, thân là người bề trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-to-tong-dinh-luu-den-tu-dai-duong/947219/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.