Tần Cẩm Phương cũng sợ rồi, vội vàng biện giải: "Chị dâu cả, chị không đến mức đấy đi! Đều là người nhà với nhau, Vân Vân vẫn còn là trẻ con, cho dù con bé không cẩn thận lấy nhầm đồ, vậy rất có khả năng là không cố ý! Sao phải làm lớn chuyện như thế? Chị đây không phải là bắt nạt người khác à?"
Tần Cẩm Phương vừa nói xong lại quay ra nói với thầy cô và phụ huynh đang đứng nhìn ở xung quanh: "Mọi người phân xử giúp tôi một chút! Đây là anh ruột và chị dâu của tôi, Vân Vân nhà chúng tôi qua nhà họ chơi, không cẩn thận lấy nhầm chút đồ liền ồn ào muốn báo cảnh sát, có cần đến mức đó không? Vân Vân nhà chúng tôi mới có tí tuổi như thế, đâu biết ăn trộm là gì!"
Tần Lạc Vân sau khi được ôm dậy, khóc thút thít nói với ông mình: "Xin lỗi... xin lỗi ông nội. Con không... không cố ý đâu! Con... con không biết... không biết đó là... là ăn trộm... hu hu hu... Ông nội... con xin... xin lỗi..."
Tần Cẩm Phương vội ôm chặt lấy Tần Lạc Vân: "Vân Vân ngoan, Vân Vân không khóc, là ông nội không tốt, đều là lỗi của ông nội."
Tần Cẩm Phương nói rất đau lòng, dáng vẻ của Tần Lạc Vân lại càng yếu đuối đáng thương, khiến mọi người nhìn đều thấy trong lòng rất khó chịu.
Quần chúng xung quanh nghĩ, cảm thấy lời Tần Cẩm Phương nói cũng có chút lí lẽ. Thêm Tần Lạc Vân khóc rất tấm tức, khiến người khác cảm thấy thật sự rất đáng thương.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-to-tong-day-cac-nguoi-lam-nguoi/2888825/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.