Hôm sau, Mạc Thiên đang xử lý công việc ở Mạc thị, Lương Ân ngồi ở ghế sô pha, chóng cằm nhìn Mạc Thiên chằm chằm.
Thang Duy nhìn thấy liền hỏi: “Lương cảnh quan, anh nhìn gì vậy?”
Lương Ân: “Tôi đang nhìn xem người kia có thật là đại ca hay không? Có phải là quỷ biến hình chạy đến đây hay không?”
Thang Duy: “…”
Người kia không nói gì, cái ống đựng bút trên bàn ném về phía Lương Ân: “Cút.”
Lương Ân đưa tay chụp lại được chính xác: “Còn biết tức giận đánh người, xem ra không phải bị quỷ ám. Chị dâu của tôi cuối cùng dùng phương pháp gì, khiến anh khôi phục nhanh như vậy.”
Mạc Thiên đả kích: “Cả đời cẩu độc thân chỉ có thể ghen tị.”
“Ôi.” - Lương Ân che ngực: “Đại ca, anh vậy mà đả kích tôi, uổng công tôi mang tin tức tới đây.”
Mạc Thiên hừ một cái: “Bản án thế nào?”
“Bằng chứng đã xác nhận, Sở Mộ Thàn vốn là tội phạm truy nã, bây giờ chính là tội phạm truy nã đặc biệt. Về phần Lục Vi, cô ta chính là tự tìm đường chết, có lẽ phải ngồi tù ít nhất mười năm. Sao vậy? Anh sẽ không còn đối với cô ta muốn ban ân tình?”
Mạc Thiên không nói gì, hồi lâu mới đáp: “Vậy cũng tốt, còn có thể lưu lại một cái mạng.”
Đúng như lời Lương Ân đã nói, ánh sáng cuối cùng trong đường hầm chính là thứ không dễ dàng từ bỏ được.
Lương Ân rời đi, Mạc Thiên nhìn đồng hồ, liền gọi điện thoại cho Kiều An Hạ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tinh-nhan/3351014/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.