Lục Vi theo bản năng nhắm mắt lại chờ đợi, bên tai nghe thấy một tiếng gió rít lên, không kịp phản ứng đã bị Mạc Thiên đẩy lăn xuống đất thêm lần nữa.
“Không phải cô ấy, cút đi.”
Lục Vi ngồi dậy nghiến răng nghiến lợi, đột nhiên ngoài cửa có tiếng đập của gấp gáp.
Lương Ân gằn giọng hét lên: “Đại ca, anh có trong đó không? Tôi vào nha.”
Lục Vi liếc mắt nhìn Mạc Thiên đang thống khổ, nếu Lương Ân nhìn thấy cảnh này, hắn ta nhất định sẽ không buông tha cho cô.
Lục Vi lúc này liền muốn bỏ trốn, nhưng ở đây là tầng 10, cửa ra vào đã bị Lương Ân chặn lại, cô ta không có cách nào chạy được.
Bên ngoài tiếng đập cửa vang lên ngày càng lớn, Lục Vi nghiến răng một cái, muốn kéo áo choàng tắm xuống. Nếu cô ta trần chuồng nằm bên cạnh Mạc Thiên, cô không tin Lương Ân có thể làm gì được cô.
Đang tính toán, phía sau cô ta xuất hiện một bóng đen, chưa kịp phản ứng đã có người bịt miệng cô ta lại.
Sở Mộ Thành đen mặt nhìn Lục Vi chỉ mặc áo tắm, dùng tay kéo cô ta ra khỏi cửa ban công, đẩy cô ta qua phòng bên cạnh.
Lúc này, Lương Ân đã đạp cửa tung ra, hắn và Kiều An Hạ vội vàng chạy vào.
Vừa vào cửa đã nhìn thấy Mạc Thiên nằm ở trên giường, hô hấp dồn dập, quần áo trên người đã bị cởi ra nham nhở.
Trên sàn nhà quần áo rơi ra rải rác, nam có, nữ có.
Cảnh tượng này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tinh-nhan/3350901/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.