Kiều An Hạ phớt lờ Cố Dực và đi về phía trước.
Cố Dực thấy vậy vội kéo cô lại: “Đừng giấu tôi nữa, tôi đã biết tất cả mọi thứ rồi.”
Kiều An Hạ nhíu mày: “ Nếu anh đã biết thì tôi cũng không còn gì để nói, đúng như anh nghĩ, tôi sẽ rời đi.”
“Tôi sẽ đi chung với cô.” - Cố Dực nói.
Kiều An Hạ lắc đầu: “Không được.”
Cố Dực không tức giận đáp: “Không sao, cô đi đường của cô, tôi đi đường của tôi. David là bạn của tôi, cậu ta chắc chắn không thể tuyển cô và bỏ tôi được.”
Kiều An Hạ thở dài: “Cố Dực, anh không cần phải như vậy, anh đi theo tôi sẽ bị tô liên lụy.”
Cố Dực cười lớn: “Cuối cùng cô cũng chịu thừa nhận, tôi tự hỏi tại sao cô luôn né tránh tôi, thì ra là sợ liên lụy đến tôi à?”
Kiều An Hạ lắc đầu: “Không phải như anh nghĩ đâu, tôi xem anh là bạn bè, không muốn vì chuyện của tôi mà ảnh hưởng đến anh.”
“Kiều An Hạ, tôi cũng xem cô là bạn. Tôi ở Hải Thành luôn bị em trai chèn ép, tôi thật sự là muốn rời khỏi Hải Thành, không bao giờ muốn quay lại nữa. Đừng suy nghĩ gì cả, cứ coi như đến đất khách quê người, chúng ta hai người bạn sẽ đỡ đi sự lạ lẫm, có được không?”
Nói xong anh lấy hộ chiếu ra: “Sắp muộn rồi, chúng ta đi đăng ký thôi.”
…………
Vịnh Bích Thủy.
Dì Trương làm cơm xong bữa trưa nhưng không đợi được Kiều An Hạ quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tinh-nhan/3343521/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.