Phía tầng trên là phòng dành cho khách, Mạc Thiên có một dãy phòng riêng, anh ném Kiều An Hạ lên giường, anh đứng bên cạnh giường, đốt một điếu thuốc, nhìn cô với đôi mắt sâu thẳm.
Người nằm dưới giường bị thuốc khống chế, toàn thân uốn éo, đôi mắt ướt át, vô cùng quyến rũ.
Mạc Thiên không khỏi nhớ đến hình ảnh người phụ nữ hơn một tháng trước khóc nức nở dưới thân anh trong màn đêm đẹp tuyệt vời.
Mạc Thiên vốn tự biết bản thân chẳng phải là loại quân tử, anh có thể dùng bất cứ thủ đoạn nào đó để có được cô, nhưng đối diện với sự cụ tuyệt quật cường của cô, anh lại không hiểu sao lại do dự.
Chỉ là chỉ có chính anh biết, anh luôn đợi cô phải tự đầu hàng.
“Nghĩ thông suốt chưa?”
Giọng nói quen thuộc này khiến Kiều An Hạ hồi tưởng lại rất nhiều chuyện, cô chật vật ngồi dậy cảnh giác nhìn Mạc Thiên: “Sao lại là anh?”
“Vậy cô cho rằng sẽ là ai?” - Trong giọng nói của Mạc Thiên không hiểu sao lại tràn ngập sư tức giận.
“Cô thật sự là loại đàn ông nào cũng thể cưỡi sao?”
Trái tim Kiều An Hạ thắt lại, dù sao trong lòng anh ta, cô là loại phụ nữ vô liêm sỉ.
“Xin lỗi đã làm phiền anh, bây giờ tôi đi ngay.”
Kiều An Hạ đứng lên, dùng hết sức loạng choạng muốn bước ra ngoài, Mạc Thiên ôm lấy cô nói: “Cô muốn đi đâu?”
“Không cần anh quan tâm.” - Kiều An Hạ giãy dụa, hất tay anh đi.
“Cô bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tinh-nhan/3327327/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.