Bị nhốt ròng ra ba ngày, ngoài mỗi ngày được một ngụm nước, trong bụng Kiều An Hạ đã trống rỗng.
Đến đêm ngày thứ ba, cô đói đến mức thở cũng khó khăn.
Cửa phòng bị đẩy ra, Viên Phàm đi tới nhìn Kiều An Hạ nằm dưới sàn nhà: “Kiều An Hạ, cô thật sự muốn ly hôn với tôi phải không?”
Kiều An Hạ không thèm trả lời hắn, nói cũng bằng thừa.
“Được.” - Viên Phàm dừng lại một chút: “Tôi có thể đồng ý ly hôn với cô. Nhưng mà hiện tại Viên thị đang gặp khó khăn, dự án với Mạc thị không thành công, đó là lỗi của cô, cô cứ như vậy rời đi sao có thể dễ dàng như vậy?”
Kiều An Hạ cắn răng: “Anh muốn nói gì?”
Viên Phàm trầm ngâm chốc lát mới mở miệng: “Tôi cho cô một cơ hội, cô cũng chỉ có một con đường này, tôi sẽ thả cô ra, cho cô một công việc, chỉ cần cô giúp tôi kiếm lại đủ tổn thất, tôi sẽ cho cô đi.”
“Kiếm đủ tổn thất? Anh phải nói ra một con số?”
Cô không thể ngốc nghếch mà tin tưởng Viên Phàm nữa.
“Không nhiều, chỉ vài trăm triệu, cô chỉ cần giúp Viên thị đàm phán mấy hợp đồng lớn, liền sẽ xong.”
“Tôi muốn ký hợp đồng.” - Kiều An Hạ nói.
“Được.” - Vân Phàm tỏ ra nhượng bộ ngoài ý muốn.
Như lời hắn nói, sau khi kí kết thỏa thuận, ngày hôm sau hắn cho cô đến Viên thị làm việc.
Một tháng sau…
Kiều An Hạ gần đây luôn đi sớm về muộn, dùng hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tinh-nhan/3327326/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.