Cánh cửa phòng khóa trái giữa ánh sáng ban mai, chiếu vào lạnh lẽo, tỏa ánh sáng nhạt như tia hy vọng lấp lánh trong bóng tối. Không có một tiếng động nào bên trong ngoài hơi thở gấp gáp của hai con người đang dần dần tăng lên ,và cả tiếng lấp lánh của từng giọt nước rơi từ mái hiên, như âm thanh của cơn mưa chất chứa những câu chuyện đau lòng.
- “Ninh Dư Hạo, tôi đang mang thai đấy “
-“ Mang thai thì sao , em muốn tôi nhịn tận chín tháng mười ngày ư..”
Tiểu Ly, giật mình mở đôi mắt to tròn mà nhìn hắn, trong lòng không khỏi nghi ngờ người đàn ông.
-“ Anh thì thiếu gì phụ nữ chứ.”
-“ Ly… không được nghĩ lung tung, từ khi có em tôi chưa từng chạm vào người khác..”
Đàn ông đúng chỉ là đàn ông miệng lưỡi thật giảo hoạt, chính mắt Tiểu Ly đã từng nhìn thấy hắn cùng vị hôn phu đưa nhau vào phòng vậy mà bây giờ còn nói ra những lời như thế thật khiến cô buồn nôn đến kinh tởm.
-“ Tôi không có nghĩ gì cả, chỉ là sợ sẽ ảnh hưởng đến con..”
-“ Em yên tâm, tôi đã hỏi qua bác sĩ chỉ cần nhẹ nhàng chút là được… “
Không để Tiểu Ly kịp phản bác, hắn liền dùng một tay mà đè chặt hai cánh tay của cô lên tường, bờ môi bắt đầu chạm vào bờ môi một cách ôn nhu và nhẹ nhàng, bàn tay còn lại không kiềm chế được thêm mà cũng dần lân La đến nơi cấm đạo tuyệt mật , lúc này hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tinh-nhan-yeu-nghiet/2840766/chuong-26.html