Tiểu Ly nhìn sắc mặt của Ninh Dư Hạo thì vô cùng chua xót đến đau lòng ,có ai mà không yêu con của mình ,có ai mà không mong ngóng cảm giác khi được làm mẹ và cô cũng vậy,cho nên khi quyết định bỏ đứa trẻ này đối với cô vô cùng khó khăn và đau đớn ,thậm chí ngay cả bây giờ khi nghĩ đến sự mất mát và tuyệt vọng vì biết rằng đứa con của mình sẽ không được sinh ra nó thực sự làm cô không thể thở nổi ,nhưng trong tình cảnh này Tiểu Ly không thể nào có thể giữ lại đứa trẻ.
-“ Ly …tôi không cho phép em bỏ đứa trẻ..”
Lúc này Ninh Hạo đứng phắt dậy, dùng ánh mắt vô cảm lạnh lùng nhìn cô, trong thâm tâm như có hàng ngàn con dao xuyên thấu qua trái tim của hắn, hắn thực sự không ngờ cô lại có thể nhẫn tâm như vậy, có thể vô tình mà nói những lời chua xót đến nghẹn lòng.
-“ Xin lỗi… nhưng tôi không thể nào giữ lại nó…”
-“ Được…nếu em đủ tàn nhẫn thì cứ việc…”
Hắn gằn giọng như thét vào mặt cô, đứa trẻ là kết tinh từ tình yêu giữa cô và hắn, cho nên liệu cô có phải là chưa từng động lòng hay thật sự là chưa từng yêu hắn hay không , lúc này hắn bắt đầu cười, hắn cười một nụ cười đầy gai góc như châm biếm chính bản thân mình rồi liền rời đi để lại Tiểu Ly bần thần trên chiếc giường êm ái nhưng trong lòng không khỏi xót xa, cay đắng…
***
Đã một tháng trôi qua,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tinh-nhan-yeu-nghiet/2840756/chuong-32.html