Phim chỉ vừa mới bắt đầu, Trì Viễn đã thấy chất lượng hình ảnh cực kỳ tốt.
So sánh với phim bọn họ làm trong cấp tốc, bộ phim của Lương Khê quả nhiên được đầu tư hơn. Bất luận là hiệu ứng, mỹ thuật tạo hình hay là ánh sáng, đều làm cho người ta cảm giác nặng nề.
Đương nhiên, đó chỉ là một phần nhỏ.
Rất nhiều phim điện ảnh kỹ xảo hoa lệ, diễn viên đẹp, nội dung lại trống rỗng nhàm chán, trừ bỏ cái vỏ mãn nhãn thì không còn điểm nào khác đáng khen.
Nhưng "Mặt trái" của Trung Khúc thì hoàn toàn ngược lại, diễn viên được tạo hình bình thường để phù hợp với nhân vật, phần lớn đều chú trọng đến kỹ năng diễn xuất.
Người khác có thể không tin, nhưng Trì Viễn hoàn toàn tin tưởng năng lực của Lương Khê, Thẩm Tác có được như ngày hôm nay đều nhờ một phần vào người nọ.
Mở đầu phim cũng giống như với các bộ phim kinh dị khác, hé lộ một góc của kịch bản.
Trong phòng ngủ tối om chỉ đặt một chiếc giường lớn cùng một cái tủ quần áo, trên giường là một người phụ nữ đang say giấc nồng. Bỗng âm thanh "tích tắc, tích tắc" của đồng hồ treo tường điểm mười hai giờ khuya, người phụ nữ đột ngột mở hai mắt, nở một nụ cười quỷ dị.
Cảnh phim chuyển đến sáng ngày hôm sau, bóng dáng xinh đẹp của phụ nữ uyển chuyển đi trên đường cái, đột nhiên cô ta rẽ vào một con hẻm nhỏ, cuối hẻm có một tòa văn phòng cũ nát, biển hiệu gỗ được cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tinh-nhan-cua-lao-ban/2724235/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.