Trời đêm đó như đang khóc, mưa rơi ào ạt, Triệu Ảnh Quân lái chiếc xe Bentley của Lương Khê rời khỏi biệt thự Triệu gia. Rõ ràng đã sắp vào xuân, mưa lại không ngừng rơi, từng giọt nhỏ xuống cửa kính che mất tầm nhìn.
Cả đoạn đường vắng lặng, êm ả đến có chút quạnh quẽ, hai bên rừng cây bao phủ, tối tăm mù mịt, giống như đoạn đường phía trước đều là bóng đêm dài vô tận. Chiếc xe dừng lại ven đường, ánh đèn ô tô cũng không thắp sáng nổi nơi này, Triệu Ảnh Quân ngả người ra ghế, ánh mắt vô định nhìn cần gạt nước qua lại tạo thành hình vòng cung.
Người ta nói: "Sau cơn mưa sẽ nhìn thấy cầu vồng", cứ mạnh mẽ, vượt qua mọi khó khăn, cuối cùng may mắn sẽ đến với bạn.
"Ha ha…" Triệu Ảnh Quân bật cười, liệu cầu vồng sẽ xuất hiện giữa đêm tối tịch mịch, liệu may mắn có đến với người như anh?
Từ hôm nay Triệu gia đã không còn là nhà của anh, Triệu Văn Đức cũng không còn là cha anh… Tình yêu Triệu Ảnh Quân trân quý nơi đầu tim, người đàn ông anh yêu hơn cả mạng sống, bảo bọc suốt mười ba năm, từng chút… Từng chút bị dày xéo, tổn thương đến không còn là chính mình.
Đến lúc Triệu Ảnh Quân đủ can đảm, đủ dũng khí muốn che chở cho người đó, thì đối phương lại chỉ có thể an tĩnh nằm một chỗ như nàng Bạch Tuyết chờ đợi chàng hoàng tử xuất hiện, đánh thức nàng ấy.
Bọn họ khinh miệt, nói tình yêu của anh và Khê Khê là biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tinh-nhan-cua-lao-ban/2724171/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.