- Cuối cùng cũng xong, mệt chết đi được.
Sau gần nửa giờ đồng hồ thì anh cũng đã lo xong cho Chu Hạ, kể cả vết bỏng trên tay cô cũng đã được bôi thuốc mỡ, tuy rằng Kha Luân vẫn còn ám ảnh về câu nói lúc trước của cô lắm nhưng vẫn phải nhắm mắt làm ngơ vệ sinh sạch sẽ từng bộ phận to nhỏ trên cơ thể giúp cô.
- Kha Luân...em có thể vào được không?
Trong lúc Kha Luân đang chăm chú kéo mềnh cho Chu Hạ thì Hương Diên từ bên ngoài rụt rè, đẩy cửa đi vào.
- Xuống nhà đi đợi đi, đừng ở trên đây làm ồn đến Chu Hạ.
Còn không kịp để Hương Diên bước vô nửa bước thì Kha Luân vung tay xua đuổi, cô ta gượng gạo cười trừ rồi nhẹ nhàng khép cửa giúp anh.
[...]
- Tất cả đều là lỗi của tôi thưa cậu chủ. Không liên quan đến cô Hương Diên. Chuyện là tôi vì ganh ghét, không vừa mắt với Chu Hạ vì cô ấy đeo bám, tranh giành cậu chủ với ân nhân của tôi nên tôi mới bỏ thỏi son vào trong túi váy để vu oan cho cô ấy khiến cô Diên hiểu lầm.
Người giúp việc ngừng một tí để lấy hơi rồi nói tiếp.
- Nên cô Diên có ra tay đánh Chu Hạ vài roi rồi sai tôi đưa cô ấy ra ngoài vườn đứng chịu phạt mười lăm phút nhưng cũng chính vì ganh ghét nên tôi đã...đã biến cô ấy trở nên thê thảm như vậy. Tôi thật sự biết lỗi rồi, cầu xin cậu chủ chừa cho tôi một con đường sống.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tinh-nhan-cua-bac-si-ac-ma/2557101/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.