🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ngày đầu tiên khi về đến nhà, tôi vẫn luôn thói quen dậy sớm, làm tôi nhớ đến khi tôi ở thành phố, sáng dậy đã nghe tiếng xe cô qua lại rồi. Còn ở đậy thì rất yên tỉnh, ở đâu cũng có cái đặc biệt riêng của nó. Việc ruộng đồng bây giờ tôi không còn phải cày bừa như trước nửa. Làm tôi cũng nhớ lúc trước tôi phải cực nhọc như thế nào để kiếm đồng tiền bằng sức lao động của mình, con bây giờ sức lao động của tôi được tính bằng trí óc. Nên tôi cũng không còn ngại nắng mưa như xưa nửa.

Buổi sáng lũ em của tôi đi học, có thằng ba là học từ trưa đến chiều. Nên tôi cùng nó ở nhà nói đủ thứ chuyện, thằng ba kể rằng khi tôi lên thành phố làm việc, pé út ở nhà khóc rất nhiều vì nhớ tôi, thằng ba cùng thằng tư cùng dỗ pé út. Có khi phải làm đủ thứ trò mà cũng không nín khóc, mua bánh kẹo cỡ nào cũng không dỗ nín. Có khi rồi ngồi buồn thiêu thiểu một mình. Nên thằng ba nói với pé út rằng “ nếu em vậy hoài Hai mà biết Hai sẽ rất buồn, làm sao Hai an tâm làm việc được, lúc đó công việc sa sút, bị ông chủ la, là Hai mất việc đó”, phải nói như vậy thì pé Út mới không buồn nửa “ em phải cố gắng học thật tốt, khi Hai về Hai sẽ thưởng cho em, thương em nhiều nhiều nửa” thằng ba phải nói như thế thì pé út mới ngoan lại. Tôi nghe xong mà bật cười, em tôi nó ngoan quá, nói gì cũng nghe.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-va-nong-dan/1402362/chuong-37.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.