Buổi sáng tôi thức dậy thấy 3 cuộc gọi nhỡ và hai tin nhắn của tiểu thư, tôi giật mình không biết có chuyện gì mà tiểu thư gọi tôi nhỉ? Nhưng xem tin nhắn trước đã? 
TN1: Anh còn thức không??? 
TN2: Gọi cho anh ba cuộc mà không bắt máy là sao? >” 
Oh… chết tôi rồi, không biết tiểu thư cần gì, nhưng bây giờ là 4h sáng, làm sao có thể gọi điện thoại trong lúc em đang ngủ thế nào được. Tôi nghĩ chắc là mình nên nhắn tin lại cho em như vậy là hay nhất. 
“Hôm qua anh ngủ say quá nên không nghe tiếng chuông điện thoại, em cần gì hả? Khi đi học rồi anh sẽ chạy qua trường của em nha” 
Khi quán trà sữa chưa hoạt động, tôi xin phép ra ngoài một chút để coi tiểu thư cần gì. Tôi đến sớm trước khi vào học. 
“Tối nay anh rảnh không?” - tiểu thư nhìn thấy tôi và nói 
“uhm.. rảnh” 
“Tối nay anh chỉ em làm văn được không? vì ngày mốt là em phải có bài thuyết trình ở lớp không biết sao nên tối qua mới gọi dt cho anh” 
“Ah.. được, anh sẽ cố gắng, dù anh không giỏi Văn lắm” - tôi mỉm cười thì ra em đang bị trục trặc chuyện học nên mới khủng bố đêm khuya như vậy. 
“Rồi vậy nha, tối gặp. Giờ em vào học đây! Sắp tới giời òi” 
“Uhm.. Đi học vui vẻ nhé” 
Buổi tối hôm đó tôi đã có mặt ở nhà tiểu thư. 
“Nè.. anh xem cho em đi, ngày mai em phải thuyết trình môn Văn, mà không biết làm sao cho tốt” 
“Uhm.. để anh xem nào!” - Tôi nhìn vào 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-va-nong-dan/1402361/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.