Bất chấp ánh mắt xung quanh của bạn bè, thậm chí của một số học sinhtrong trường đang tụ tập lại gần, Thiên cúi xuống gần mặt Ly. Dù timđang đập gia tốc sắp vọt ra khỏi lồng ngực song Ly vẫn cố trấn tĩnh,trong lòng lại bối rối vô cùng: “ Ô ô! Hắn.. định làm gì? Không phảiđịnh giữa chốn đông người phá hủy sự trong trắng của mình chứ? Khôngmuốn a...” Khi hai chóp mũi chỉ cách nhau 1 tờ giấy, Thiên lệch đầu ghévào tai Ly:
“- Sức chịu đựng của tôi có giới hạn! Đừng thách thức nó! Đánh được tôi 1 2 lần không phải cứ muốn là đánh được tôi đâu? Cô nghĩtôi đễ để cho cô đánh thế hả”
“Má nó! Muốn nói cứ việc, cần dựa sátnhư vậy sao? Khống chế được một đứa con gái cần đắc ý thế sao?” Ly mắngthầm trong lòng, ra sức giãy dụa nhưng dù sao sức một đứa con gái cũngkhông lại con trai, lần thứ n trong cuộc đời nó hối hận vì sinh ra làcon gái. Thiên cười đắc ý khiến nó càng giận “Trai gái khác biệt thậtlớn” nó vừa nghĩ thầm, chợt trong óc lóe sáng hai chữ khác biệt, nó dồnhết sức sút vào chỗ hiểm của Thiên...
Chịu đau, Thiên buông nó ra. Đau đến gập người xuông, một tay che chắn “chỗ tổn thương” một tay chỉ chằm chằm vào Ly:
“- Cô... cô... đồ con gái dã man!”
Lần này đến lượt nó đắc ý:
“- Không dễ à? Tôi muốn là tôi đánh! Sao? Trừng tôi làm cái gì? Coi chừnglòi mắt á! Lần sau thấy tôi thì tránh xa ra, không người xui xẻo là anhđấy, hứ!” nói đến cuối nó vênh mặt lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-that-lac/60115/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.