Khi cô bị ngất , tim anh cũng bị đau nhói lắm . Anh đưa hai đôi tay rắn chắc của mình ra bế cô về kí túc xá . Hơi thở mèm mại mà yếu ớt của cô phả vào vai anh làm tim anh cứ đập mãi . Anh và nó đặt nó lên chiếc giường nhỏ rồi người thì chăm sóc người thì đứng đó nhìn ( đứng nhìn thì dĩ nhiên là anh -.- ). Cô ngủ suốt đến tận tối cô mới hé mở đôi mắt của mình. Lúc này nó đã đi ra ngoài mua đồ ăn và chỉ còn mình anh trong đó , anh chạy lại đỡ cô dậy rồi hỏi :"Sao người khỏe như cô mà tự dưng yếu như sên vậy" . Anh nhắc làm đôi mắt cô dần dần đỏ , rồi lại tuôn ra nước mắt . Biết đã đam vào chỗ đau của cô anh liền dựa đầu cô vào vai mình ( êu , anh Nam đỏ hết mặt rồi kìa) . Cô cứ tựa vào vai anh mà khóc , khóc mãi cho đến khi cô nói :"Anh có thể đưa tôi về nhà tôi được không"- cô dương đôi mắt đang đỏ hướng nhìn anh cầu sự đòng ý.
Anh nhìn đến mê mẩn mà không biết mình đã gật đầu đồng ý từ bao giờ...
Cô chạy vô nhà vệ sinh táp lên mặt một làn nước mát rồi thay một bộ quần áo mới cùng anh ra khỏi kí túc xá . "Cô đi được không đã "- anh thấy hơi lo lo cho cô
Miệng cô chỉ hé ra chút và nói nhẹ nhàng :"Tôi không sao , anh lái đi tôi đằng sau chỉ đường cho "
Anh đành tuân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-sieu-quay-xuyen-khong/774599/quyen-1-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.