Cô nghe nó nói mà mở to mắt ngạc nhiên, dừng hẳn động tác matxa thái dương, hỏi lại:
-Em không biết mình bị bệnh gì thật sao?
-Không-nó lắc đầu.
-Ôi trời, cô bé của tôi ơi, bây giờ người ta chỉ bị cắt trúng tay 1 tí thôi, là đã rồng rắn kéo nhau vào bệnh viện rồi, đằngnày em bị bệnh nghiêm trọng như vậy mà không chịu đi khám làsao?
Nó khẽ cười trước bộ dạng lo lắng của cô chị khoá trên dành cho 1 người xa lạ, chưa hề quen biết như nó. 1 người congái tốt bụng như vậy mà, đã có lúc nó nghĩ cô thật đángghét mới chết chứ.
-Em...
Nó đanh định nói thì bị tiếng chuông điện thoại của cô vang lên cắt đứt.
-Xin lỗi em nhé, chị nghe máy cái đã- Rồi chưa kịp để nó đồng ý, cô đã áp máy lên tai nghe ngon lành- Chị đây cưng.
-À tại tao mua nhiều nước quá nên không sách nổi.
"tao bảo mấy thằng kia xuống sách hộ mày nha"
-Thôi không cần đâu, tao về tới chân cầu thang rồi. Thôi nha.
"Ừ, nhanh lên"
Cô đút máy trở lại túi, đôi mắt chợt loé lên cái nhìn ma mãnh, chiếu thẳng vào người nó.
-Phòng em có nước ngọt đúng chứ?
-Dạ em...
-Đúng rồi, lúc nãy tìm thuốc chị vừa nhìn thấy nó xong, ở đâu ta?A, đây rồi-Cô hớn hở chạy về phía sau cánh cửa, tự nhiên cúixuống bê cả 2 vỉ:- Vì em mà chị không mua được nước, vậy nên em có trách nhiệm phải đền. Đây coi như là đền đi nhé.
Không biết sau này yêu nhau rồi, Huy có cảm thấy hạnh phúc khi yêuphải 1 cô nàng hoa khôi như nó không nhỉ. Ôi trời, nó đang nghĩđi đâu vậy nè.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]