Mới lên tới lớp nó và Huy đã bị cô giáo chủ nhiệm gọi xuốngphòng hội đồng, không biết lại là chuyện gì đây nữa.
Trênđường đi, thỉnh thoảng Huy lại quay sang nó nhìn làm nó đỏmặt. Nó tự hỏi chẳng nhẽ tất cả những cô gái mới yêu như nóđều nhạy cảm vậy sao? Người ta mới nhìn có tí xíu mà đã đỏhết cả mặt rồi.
-Hôm qua, sao cậu không trả lời tin nhắn của tớ vậy?- Huy hắng giọng, hỏi thật nhẹ, giống như cậu sợ làmnó giật mình vậy.
Nhưng không, 1 đứa đang chìm trong mơ màng như nó thì vẫn giật mình như thường.
Tin nhắn? À, mấy tin nhắn cuối nó chỉ đọc chứ không trả lời thật.
-Tại tớ ngủ quên, xin lỗi vì đã làm cậu phải chờ- nó cúi đầu nhận lỗi.
-Không sao, nhưng lần sau đừng ngủ quên kiểu đó nhé, sẽ không tốt chosức khoẻ đâu- Huy lại cười, và lại xoa đầu nó như trẻ con. Nếu là người khác, nó sẽ không ngại ngần mà dần cho chúng 1trận. Nhưng người đó lại là Huy, và nó thì đang trôi dạt tronghạnh phúc mất rồi.
-Tớ biết rồi- nó gật nhẹ đầu.
-Ngày mai là valentime rồi nhỉ?- Huy bỏ tay khỏi đầu nó, hỏi bâng khuơ.
-Ừ- nó lại tiếp tục gật đầu. Huy hỏi vậy là có ý gì nhỉ? Hay là...
-Vậy... Anh Anh có muốn đi chơi cùng tớ không?- Huy nhìn nó mong chờ,ngoài mặt thì tỏ ra bình tĩnh nhưng trong lòng lại đang nóngnhư lửa cháy. Cậu đã tỏ rõ thành ý như vậy rồi, mong rằng nó đừng có từ chối.
-Hở, à ừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-pha-phach/2346884/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.