Cô ngồi trên ghế sofa phía đối diện Vỹ Tường. Cô hướng mắt nhìn qua chỗ khác, không biết lúc nãy tự nhiên mình mụ mị như thế nữa, thật ngại chết đi được. Anh bước tới cô giật mình lùi lại qua một bên.
"Anh định làm gì vậy"
Vỹ Tường ngồi xuống bên cạnh. "Sấy tóc cho em"
Cô từ chối."Để em tự sấy tóc được rồi"
Vỹ Tường nằm nhẹ tóc cô đưa vào máy sấy vừa lên tiếng."Em phải tự hào vì mình là người thứ hai được anh sấy tóc"
Cô tò mò hỏi."Vậy người thứ nhất là ai?"
Vỹ Tường mỉm cười."Là bà của anh"
Cô thầm nghĩ. Vỹ Tường thật sự là người đàn ông tốt.Cô ngó quanh nhìn trong nhà không gian yên tĩnh.
"Trong nhà rộng lớn này chỉ có anh và ông quản gia?"
Anh giải thích."Cùng có vài người làm, nhưng họ chỉ làm tới chiều thì về, anh không muốn không gian sống của mình,có quá nhiều người làm phiền"
Cô thấy ngại. "Vậy sự xuất hiện của em, có làm phiền đến anh hông vậy?"
Anh vỗ nhẹ vào đầu."Ngốc phiền gì chứ, trời mưa càng ngày càng lớn, em cứ ở lại đây anh cho ông quản gia, sắp xếp phòng ngủ cho em"
Cô ngượng ngùng thốt lên."Ở lại đây? Nhưng mà...?"
Vỹ Tường bế cô lên tay."Không nhưng nhị gì hết"
Anh bế cô bước vào phòng, Cô ngồi xuống giường, Anh lấy tấm chăn đắp lên cho cô."Đêm đã khuya mau ngủ đi"
Vỹ Tường bước ra ngoài phòng đóng cửa lại. Cô nắm trong chăn tim cứ đập thình thịch. Cứ nhớ đến vẻ mặt nụ cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-mao-danh/3737579/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.