Đã được hai ngày ở bên Hàn, khí trời lạnh buốt chỉ thở thôi cũng ra được làn khói lạnh, từng bông tuyết rơi xuống mặt đường trắng toát.
Ting tong ~
Tiếng chuông cửa lại vang lên, Cô đang uống Cà phê nóng đặt xuống bàn, bước nhanh ra mở cửa, Lạc Văn nở nụ cười có chút ảm đạm.
"Đêm qua có ai đó cho anh leo cây"
Cô ngại ngùng."Em xin lỗi"
Lạc Văn tươi cười."Không sao. Chỉ là hôm nay Thiên Ân phải bù lại cho anh"
Lạc Văn cầm lấy tay cô đi nhanh ra ngoài đường.
Một con suối trong lòng thành phố Seoul.Cô chậm rãi bước đi trên từng viên đá lớn giữa khe suối. Cô ngắm nhìn dòng nước chảy trong lành.Suối Cheongggyecheon nhân tạo cho dù mùa đông lạnh giá nó vẫn chảy rì rào.
Cô bước tới viên đá cuối cùng. Lạc Văn ở phía trước đưa tay ra cho Cô cầm lấy đặt chân xuống đất qua bờ bên cạnh
"Có phải ngày hôm qua Vỹ Tường chính thức bày tỏ với em?"
Cô tròn mắt lên. "Vỹ Tường đã nói với anh?"
Lạc Văn ánh mắt đầy tinh tế."Vỹ Tường không nói, là bạn thân bao nhiêu năm anh biết rõ nó. vậy em đã đồng ý với Vỹ Tường?"
Cô ngượng ngùng."Vẫn chưa"
Lạc Văn dịu dàng cười."Vậy là anh vẫn còn có cơ hội"
Cô ngây ra."Ý anh là sao?"
Lạc Văn cầm tay cô lên, gương mặt phút chốc tòa sáng ngời lên."Ý anh là Anh rất yêu em"
Cô lớn tiếng thốt lên."Hả?"
Những người quanh đó điều nhìn qua. Cô ngại ngùng cúi đầu xin lỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-mao-danh/3737575/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.