Từng cánh bướm đậu nhẹ, trên cành lá xanh mướt Cô trong chiếc nón rộng vành, lom khom nhổ cỏ trong vườn, phía sau một ngôi nhà cấp 3, một bà cụ già trong bộ bà ba đen hoa nhí, ngồi uống trà trước sân vừa quát
"Nhổ cỏ nhanh lên."
Cô đáp."Dạ."
Bà già cau có chính là bà nội của Vỹ Tường.Buổi sáng nay vừa vào bàn ăn sáng.ông quản gia nói rằng."Cô phải tới nhà Bà Vỹ Tường thăm hỏi bà ấy. Đó điều quy định của ông chủ căn dặn trước khi mất"
Giờ hiểu sao Thiên Ân lại không thích tới đây, vì bà cụ quá khó khăn.nghe đâu cô ấy vừa tới thì biện lý do không khỏe để chuồn.Cô hướng mắt qua.Trông Vỹ Tường ra dáng nhà nông lắm.cầm kéo tỉa lá cây có vẻ chuyên nghiệp ghê ha.
Cô của Vỹ Tường, bà bưng ra mấy ly nước chanh dây. bà ấy ôn tồn bảo."Chắc các con mệt rồi, uống nước rồi làm tiếp"
Cô cầm ly nước chanh uống một ít rồi bảo.
"Cảm ơn cô Vân"
Lạc Văn cầm ly nước thưởng thức. Giọng anh ôn tồn bảo "Trời nóng uống chanh dây còn gì bằng"
Cô ngó qua, Anh ta tới đây phụ tiếp hay là đi nghỉ mát vậy trời? nằm ung dung trên ghế dựa cùng chiếc ô lớn che mát, đây biển Hawaii sao? lại còn đeo kính râm.Cô đưa tay tháo kính râm của Lạc Văn.
"Tôi vất vả làm việc.Anh tận hưởng cuộc sống thoải mái quá ha"
Lạc Văn ngồi dậy vuốt nhẹ mái tóc. "Bà đã nói Anh tới đây trông coi em làm việc.Sợ em nửa đường giả bệnh bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-mao-danh/3737566/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.