Cô len lén mở cửa sân thượng bước ra ngoài. Cô cười tinh ranh lấy từ trong túi xách ra ngoài một hộp sầu riêng.Cô hít một hơi mùi sầu riêng thật sự khó cưỡng thơm ngào ngạt.
"Lâu lắm mới ăn sầu riêng đúng là tuyệt"
Có tiếng ai đó vang lên âm thanh nghe thật ấm.
"Thiên Ân không có thích ăn sầu riêng"
Cô liếc mắt nhìn xung quanh nhìn về phía trước một chàng trai nằm trên ghế dựa cùng một chiếc ô lớn như là đi biển nghỉ dưỡng.anh rời khỏi ghế tiến lại gần.khiến cô ngày người mái tóc màu đồng. đôi mắt sáng ngời có chút thoáng buồn.
Dáng vẻ thật lãng tử. Anh ta còn đeo khuyên tai một bên, trong áo sơ mi trắng thắt Caravat đen trong thật nổi bật, trong công ty có người này sao, anh tiến tới lúc càng gần.
"Thiên Ân. đừng nói đi mới một tháng quên mất người bạn này rồi đấy"
Anh ta Là ai? ráng nhớ xem trong hồ sơ người quen của Thiên Ân.Nhìn thấy gương mặt đẹp trai anh ta làm mình quên sạch,cô chợt nhớ ra A phải rồi.Lâm Lạc Văn trưởng phòng Marketing, bạn thân của vỹ Tường.
Cô lên tiếng."Sao tôi quên được, anh là bạn của tôi mà Lạc Văn"
Cô lùi về sau gần cánh cửa giấu hộp sầu riêng ra phía sau lưng.anh ta tiến sát tới cô hoang mang định quay người bước đi nhanh xuống cầu thang. Anh ta đưa tay ra ngăn chặn.
"Thiên Ân không bao giờ ăn sầu riêng. chả lẽ nào Cô Không phải.?"
Tìm cô đập thình thịch chết rồi bị lộ mất thôi.Làm sao bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-mao-danh/3737564/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.