Cô đứng bên trong thang máy, Cô liếc mắt qua Vỹ Tường, Không khí thật ngột ngạt, mùa đông chưa tới mà gió lạnh thổi đâu đây. cái mặt như tảng băng. Cô lấy trong túi xách ra một hộp kẹo bạc hà.
"Anh ăn không? Vị ngọt của kẹo làm cuộc sống thêm niềm vui"
Vỹ Tường hất tay cô ra. giọng anh bực bội."Chỉ cần không thấy cô, chính là niềm vui của tôi, tránh xa tôi ra một chút"
Cô im lặng xoay mặt hướng khác. Cái đồ cọc cằn Lúc có nhiều người thì anh ta giả vờ nói năng lịch thiệp, giờ không có ai thì tỏ thấy độ ra mặt, Hoàng tử gì chứ Dracula thì đúng hơn.
Cánh cửa thang máy mở ra, Cô cầm hộp kẹo nhét vào tay anh."Ăn hay bỏ tùy anh, tôi đi trước đây"
Vỹ Tường cầm hộp kẹo bạc hà, cô ta bị gì thế? đã nói không cần vẫn đưa cho mình, thật mệt mỏi mà...
Cô tới trước cửa phòng đều hành.tiếng vỡ vang lên một cô nhân viên cúi đầu xuống, Cùng tiếng quát tháo của trưởng phòng.
"Cài ly này là cái thứ mấy cô làm vỡ.Bộ cô định đập hết đồ của công ty sao?"
Cô tiến tới lên tiếng hỏi."Cô ấy làm vỡ bao nhiêu ly vậy trưởng phòng Khiêm?"
Ông Khiêm đáp."Cô ta đập tới 10 cái ly trong một tháng thật là vụng về hết sức"
Cô ôn hòa bảo."Tới 10 cái dù sao vẫn còn ít mà. khi nào đến 100 thì tính vào tiền lương của cô ấy!"
Cô nhân viên ngây ra. mình luôn nghe mọi người nói cô Thiên Ân rất xấu tính, bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-mao-danh/3737563/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.