“Tam đệ, nếu Tiểu Bảo là sư đệ của ta , vậy ngươi không được bắt nạt hắn.” Quý Lăng Tiêu ý vị thâm trường liếc Liễu Phong Liễm, quay đầu vừa cười hì hì cùng Tiểu Bảo, còn nghĩ lôi Tiểu Bảo từ bên người Liễu Phong Liễm đi, để Tiểu Bảo ngồi xuống bên người hắn đích, vẻ mặt ân cần quan tâm hỏi thăm sinh hoạt của Tiểu Bảo.
Liễu Phong Liễm nhìn không lọt mắt nhị ca cùng y đoạt đi Tiểu Bảo. Tiểu Bảo ngốc, liền cả hành vi ăn đậu hũ của hắn của nhị ca cũng không ngăn cản, còn để nhị ca ôm mình. Nhị ca cũng là, coi như là đồng môn sư huynh đệ, cũng thân thiết quá đi … Đủ. Liễu Phong Liễm nét mặt không có phản ứng gì, bình tĩnh cười nói với hai người, thế nhưng trong lòng lại đang bị lửa ghen tị dày vò, hơn nữa ngọn lửa này còn càng ngày càng bốc cao, y thật không ngờ đến có một ngày y lại có thể ăn dấm chua (ghen) của chính nhị ca mình.
Y cười khổ đứng lên, một tay kéo Tiểu Bảo ôm vào trong lòng: “Đã khuya rồi, ngươi mấy ngày nay cũng không có nghỉ ngơi ổn thỏa, nhanh đi ngủ đi.”
“Nga.” Đích thật là có chút mệt nhọc, Tiểu Bảo ngáp một cái, ngoan ngoãn hướng Quý Lăng Tiêu, Hà Ý Nhân nói tạm biệt, tùy ý Liễu Phong Liễm kéo hắn đến bên giường.
Liễu Phong Liễm không để ý tới vẻ mặt Quý Lăng Tiêu cười mang theo ý trêu chọc nhìn y, cũng không nhìn Hà Ý Nhân bên cạnh đang dòm trộm hai người, vẻ mặt mờ mịt. Nhanh nhẹn hầu hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-manh-me-nhat-trong-lich-su-su-thuong-toi-cuong-tieu-tieu-thu/1284580/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.