Quý Lăng Tiêu kéo qua Liễu Phong Liễm đi ra ngoài phòng, nhẹ giọng nhưng nghiêm túc hỏi.
“Tam đệ, ngươi nói cho nhị ca, ngươi và Tiểu Bảo làm sao quen nhau?”
“Mạng của ta là Tiểu Bảo cứu, ta rớt xuống vực, sau đó được Tiểu Bảo tìm ra và được hắn cứu.”
“Ngươi thực sự thích Tiểu Bảo sao? Hay chỉ bởi vì là ân cứu mạng…” Quý Lăng Tiêu nhíu mày phân tích nói, lại bị Liễu Phong Liễm dùng âm thanh kiêm định cắt đứt.
“Nhị ca, ta là thực sự thích Tiểu Bảo, quyết không là bởi vì cái lí do nào khác, cũng không phải muốn dùng hắn làm người thế thân. Có hắn bên người ta có cảm giác nói không nên lời, khiến ta muốn đem hắn giữ ở bên người, trước kia không ai có thể cho ta loại cảm giác này, kể cả là Tần Nguyên cũng như thế. Cùng gã bên nhau, ta chỉ là có cảm giác yêu thích, thế nhưng cùng Tiểu Bảo bên nhau ta có cảm giác muốn yêu hắn, không muốn làm hắn bị tổn thương.”
“Vậy là tốt rồi, nhị ca chỉ là sợ ngươi một lúc hồ đồ, muốn có người bên ngươi lúc tịch mịch, nói vậy, Tiểu Bảo vẫn thật đáng thương, dù sao hắn còn nhỏ như thế, nếu như bị tổn thương thì thật đáng thương.” Quý Lăng Tiêu thở dài, vỗ vỗ vai Liễu Phong Liễm, ý bảo y cùng nhau vào nhà.
“Ta biết, yên tâm đi, nhị ca. Ta biết ta phải làm gì.” Liễu Phong Liễm quay về dáng tươi cười vốn có, dời bước tiến vào trong phòng.
Nhìn thấy Liễu Phong Liễm tiến đến, Tiểu Bảo lập tức nhảy đến bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-manh-me-nhat-trong-lich-su-su-thuong-toi-cuong-tieu-tieu-thu/1284579/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.