Quản gia Quân thấy anh ta vẫn chưa có vẻ gìlà mở lời, liền hắng giọng, nói: - Bà chủ ở đây rồi, cậu cóthể giao hàng rồi về!
- À… Được! Mời cô ký nhận!
Yến Nguyên nửa hí mắt nhìn anh chàng chuyểnhàng, một ánh mắt lạnh lùng không chút kiên kị. Thoáng một cái, trán chàng tađổ mồ hôi vì… lạnh. Đẹp, nhưng đáng sợ.
Nhận cây bút Waterman từ tay quản gia Quâncùng xấp giấy, Yến Nguyên nhẹ nhàng ký nên một nét chữ “ rồng bay phượng múa”.
- Dạ, hàng của cô đây. Ngườigửi còn nhờ tôi chuyển lời, nói đây là đồ tươi sống, phải xem ngay nếu không sẽhỏng. – Anh ta vừa nói vừa đặt xuống bàn.
- Rốt cuộc là ai gửi? - YếnNguyên tra nắp vào cây bút rồi đặt xuống, tay khoanh trước ngực rồi dựa ngườira sau nhìn anh chàng chuyển hàng.
- Thành… thành thật xin lỗi!Tôi không được phép tiếc lộ. Xin phép cô, tôi về! – Anh chàng chuyển phát nhanhthoáng lau một chút mồ hôi trên trán rồi ngã mũ chào, rối rít bước nhanh ra xe.Nơi này không thể ở lâu được. Cô gái xinh đẹp kia quá lạnh lùng. Nhìn ánh mắtcô ta xe! Đẹp đến vô hồn.
- Bà chủ, tôi đi chuẩn bịcafé cho bà! – Quản gia Quân nói rồi nhanh chóng quay lưng bước vào nhàbếp.
Yến Nguyên nhìn chiếc hộp không lớn cũngkhông bé trên bàn trà, đột nhiên một dự cảm không tốt xuất hiện trong đầu cô,kèm theo một giọng nói như đang bảo cô rằng: “ Mở nó ra!”.
Dùng ngón cái cùng ngón trả day day tháidương, Yến Nguyên với tay lấy chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hoan-hao-va-cong-tu-lanh-lung/2223876/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.