Bây giờ phải làm gì? Phải tìm Yến Nguyêngiải thích! Vì anh và Thanh Thúy thật sự chưa xảy ra bất cứ chuyện gì! Nghĩ tới đây, Nam Phong nhằm ngay hướng chạylúc nãy của Yến Nguyên mà đuổi theo.
Sau khi rời khỏi chỗ lúc nãy, Yến Nguyênchạy một mạch trên đường, cuối cùng cô tự dẫn dắt bản thân ra lối đi ven sông.Yến Nguyên thả bộ theo đó.
Đêm thật rồi. Có một chút lạnh. Lòng cô cũnglạnh, nhưng không phải một chút mà là nhiều.
Ừ thì có tình cảm với Nam Phong. Nhưng saochứ? Hai người vốn dĩ chẳng là gì. Cậu ta có xảy ra quan hệ với ai cũng khôngliên quan tới cô, vậy mà cô cũng buồn vì cậu ta đến như thế.
Có tình cảm với một người thì khó khăn đếnnhư vậy sao?
- Coi chừng lạnh đó! – Mộtgiọng nói bất thình lình vang lên từ phía sau Yến Nguyên, sau đó là một chiếcáo khoác da choàng lên vai cô. Theo phản xạ, Yến Nguyên đưa mắt nhìn ra sau.
Nam Phong!
Cô nhíu mày, dùng tay gạt áo khoác xuống rồivội vã bước đi. Nam Phong nhanh không đuổi theo cô, chỉ nhanh chóng lên tiếng:
- Cậu buồn sao?
Đúng! Tôi buồn đó! Là vì cậu! – Những lờinày là cô tự nói với bản thân mà thôi.
- Tại sao lại buồn? - YếnNguyên khựng lại, lạnh lùng hỏi.
Nghe vậy, Nam Phong từ từ bước lên, một lầnnữa choàng áo khoác da lên vai cô rồi từ phía sau thì thầm:
- Đừng buồn! – Anh đặt haitay lên vai cô, nhẹ nhàng xoay người Yến Nguyên lại.
Điều đầu tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hoan-hao-va-cong-tu-lanh-lung/2223869/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.