Các vú già đang bận rộn chân tay trong phòng, lau người cho Tưởng thị đang ngủ thiếp trên giường, thay chăn đệm mới, xử lý những uế vật trong quá trình sinh nở, đốt hương để khử mùi máu tanh trong phòng. 
 Mọi người đứng ngoài phòng nhao nhác chen lấn để nhìn em bé đang được quấn trong tã lót. 
 Hòa Thuận Hầu phu nhân Lý thị chưa từng được bế bé gái lần nào. Lần này bà giành được trước. 
 Giống như ôm trong tay vật báu dễ vỡ nhất trên thế gian, Lý thị cẩn thận từng li từng tí. 
 Một vật hình tròn nằm trong tã lót, chỉ lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ hỏn. Em bé đang ngủ rất ngoan, mắt nhắm chặt, giống như hai sợi dây, hai đường lông mày giống như hai mặt trăng non, khuôn miệng nhỏ cứ động đậy, giống như đang nhai đồ ăn vậy, có lúc còn "phù phù" vài cái. 
 Nhìn hàng lông mày của bé con thì đã biết là một bé gái rất đáng yêu, Lý thị ngắm mãi nên miệng cứ cười suốt. 
 "Mẫu thân, người cũng phải cho chúng con bế bé con nữa chứ. Mọi người đều không đợi được nữa rồi." Hai người chị em dâu của Tưởng thị, hai thím của bé con vì chỉ có thể đứng xem, không thể đích thân trải nghiệm niềm vui được bế bé gái nên nhao nhác phàn nàn. 
"Hai người cao còn có thể nhìn thấy muội muội, con kiễng chân lên cũng chẳng nhìn thấy, hai người không định nhường con sao?" Người vừa nói là Vương Dụ Thinh, hiện là đích tử thứ bảy, là đích tử tam phòng, năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hau-phu/2425720/chuong-2.html