"Bé con ngoan, gọi phụ thân đi." Người đàn ông vừa nhìn con gái nhỏ đang ngủ trên giường trẻ con, vừa chìa một ngón tay chọc khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn, mập mạp của đứa trẻ. 
 Tiểu Bát nhà họ Vương đang ngủ, đột nhiên giật mình, mở to mắt. 
 Kết thúc rồi, từ giờ cô sẽ không phải trông thấy cặp phụ thân mẫu thân trọng nam khinh nữ kia nữa; sẽ không bị đứa em trai khốn kiếp nói phụ thân mẫu thân chỉ là của một mình nó gây hấn nữa; máy vi tính mới mua không còn nữa; điện thoại di động mới mua mất luôn rồi; anh đẹp trai khoa Luật mà cô thầm mến sẽ là của người khác... 
 Kết thúc rồi, lần này mọi thứ đều đã hoàn toàn chấm dứt. 
 Tiểu Bát nhà họ Vương thấy hơi suy sụp, nét mặt ủ rũ. 
 "Bé con ngủ không ngon. Đều là phụ thân không tốt, làm ồn đến con. Có điều nếu đã tỉnh rồi, thì gọi một tiếng phụ thân được không nào? Ngoan, nào, gọi phụ thân." 
 Ý thức mơ hồ của Vương Hân Dao bị mấy câu lảm nhảm này kéo trở lại hiện thực. 
 Thời hiện đại quen thuộc kia đã cách cô rất xa, cô đã xuyên không, sống lại ở cái thế giới xa lạ này rồi. 
 Có một điểm đáng để ăn mừng: Cũng may là xuyên thai, sẽ không bị lộ tẩy. Nếu không cô sẽ phải liều mạng dùng kỹ năng diễn xuất giả vờ bị mất trí nhớ gì đó. Người xuất thân ngoại đạo, lại không có tài năng biểu diễn như cô thì làm sao mà diễn được. 
Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hau-phu/2425718/chuong-3.html