Triệu thị ngại ngùng không nói nên lời, chỉ khẽ gật đầu tỏ ý mình đã hiểu.
Nàng ra hiệu với nha hoàn của hồi môn của mình thưởng hồng bao cho bà Tưởng.
Bà Tưởng nhận hồng bao rồi nói tiếng cảm ơn thiếu phu nhân đã ban thưởng, cất vào trong vạt áo của mình. Sau đó cúi đầu không dám liếc mắt đi tới trước giường, rút chiếc khăn màu trắng đã được chuẩn bị sẵn ở dưới chiếc chăn gấm màu đỏ ra.
Sau khi kiểm tra tỉ mỉ xác định không có sai sót gì, bà lấy một chiếc hộp trong tay của một nha hoàn cùng đến với mình, nói mấy câu khách khí với Triệu thị rồi mừng rỡ đi báo cáo cho Tưởng thị.
Phu thê hai người Vương Dụ Trạch thu xếp ổn thỏa, ăn bữa sáng, rồi một trước một sau rời khỏi Nhuận Trạch Viện, đi tới gian nhà chính - nơi tụ hội của mọi thành viên trong gia tộc.
Trên đường đi, vì để chăm sóc Triệu thị, Vương Dụ Trạch đi không nhanh cũng không chậm.
Triệu thị đi phía sau Vương Dụ Trạch, vừa đi vừa nhớ đường, tránh việc lát nữa nếu lúc quay về Vương Dụ Trạch không đi cùng thì sẽ bị lạc.
Nói ra thì Hầu phủ rộng hơn Triệu phủ rất nhiều, đương nhiên cũng khí thế hơn rồi.
Hòn non bộ, hành lang, đình đài, lầu gác không thiếu cái gì, không gì là không hoàn mỹ.
Cây cối hoa cỏ hai bên đường rất phong phú, hòa quyện thích mắt.
Dù bây giờ đã gần tới tháng Mười một nhưng vẫn một vùng xanh biếc, tràn đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hau-phu/2425676/chuong-22.html