"Có phong hào thì sao chứ? Ta chỉ chú trọng tới phận đích thứ thôi, ngay cả cái gọi là bình đẳng cũng không được phép có. Trắc phi có dễ nghe cỡ nào thì đó cũng chỉ là phận thiếp. Nếu như Cảnh Thân Vương phủ không có nữ nhân phù hợp để lo liệu thì có thể mời Nội Vụ phủ phái người trong cung tới giúp đỡ mà?" Bởi vì Vương Tam gia Vương Tử Liêm vốn chỉ là chức quan nhàn hạ cho nên không có bất kỳ công trạng nào để vợ con được hưởng đặc quyền. Vì thế Liễu thị vốn chẳng có cáo mệnh* nào cả. 
 (*) Cáo mệnh: phụ nữ được phong tước hiệu trong thời phong kiến. 
 Hôm nay tại Cảnh Thân Vương phủ, Từ trắc phi ỷ mình có phong hào mà ra mặt sĩ diện. Cũng chính vì thế, hôm nay Liễu thị mới bất mãn như vậy. 
 So với Liễu thị, Nhị phu nhân Ngô thị tốt xấu gì còn có phong hào Nhũ nhân* Thất phẩm để giữ thể diện. 
 (*) Nhũ nhân: cách gọi vợ của quan đại phu một cách tôn trọng. 
"Được rồi, chúng ta không thể quản được việc nhà của gia đình khác. Lão Đại gia, những việc khác có thuận lợi không? Đứa trẻ Cảnh Dực vẫn tốt chứ?" Lý thị cắt ngang đề tài này. Có tiền cũng khó mua được sự hài lòng của người ta. Từ thị cũng là người có thủ đoạn, Vệ thị còn chưa bước vào phủ, trong bụng Từ thị người ta đã có thai rồi. Tuy chuyện chưa cưới xin đã mang thai nói ra sẽ bị người đời chỉ trích, nhưng khó ngăn được việc người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hau-phu/2425675/chuong-23.html