Vương Tự Bảo vừa nhắc vậy, Hạ Thần Dục liền muốn tìm một chỗ để nấp, không có thời gian mà khách sáo với hai người Vương Tự Bảo và Hạ Nghi Huệ nữa.
Hắn chỉ nói "Xin lỗi, ngày khác ta sẽ tìm cơ hội mời hai muội đến chỗ ta chơi." Rồi vội vàng rời đi.
Có thể thấy lực sát thương của Tiêu Tuấn Đình đối với hắn lớn cỡ nào.
Một cuộc tụ họp vừa mới hẹn xong thì đã thất bại rồi. Vương Tự Bảo cũng không thất vọng.
Cô bé để Lâm Lang đưa mình đến Thiên Điện nghỉ ngơi, ngoài ra Lâm Lang đã phái hai tiểu thái giám đợi Lâm Khê ở bên ngoài.
Đợi đến khi Lâm Khê được Lâm Lang dẫn vào Thiên Điện thì Vương Tự Bảo đã gục lên gục xuống trên ghế.
Thật tội nghiệp, vốn dĩ cô ấy có thể tìm một nơi khác nghỉ ngơi. Chỉ vì mình mà vẫn cứ bị làm phiền. Lâm Khê có phần ân hận vì mình đã không suy nghĩ chu đáo, lại đau lòng cho Vương Tự Bảo. Cho nên cậu nhẹ nhàng, chầm chậm bước đến trước ghế Vương Tự Bảo đang ngồi, định ôm Vương Tự Bảo để cô ngủ ngon trong lòng mình.
Nhưng vào lúc này Vương Tự Bảo lại tỉnh dậy. Cô bé mở to đôi mắt mơ màng, vừa đúng lúc đối diện với động tác cẩn thận của Lâm Khê.
"Ừm, huynh ra rồi." Vương Tự Bảo vừa nói vừa dụi mắt, mơ hồ nói.
Lâm Khê quen thuộc nắm lấy bàn tay phải Vương Tự Bảo vừa hạ xuống, đặt trong lòng bàn tay mình, giống như đã từng làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hau-phu/2425629/chuong-48.html