Cô nương kia vốn tưởng rằng người khiêng liễn chỉ lảo đảo vài cái, tiểu cô nương ngồi trên đó sẽ không có việc gì, bởi mình có việc gấp bèn muốn rời đi.
Sau đó lại nghe được lời đối thoại giữa hai người, mới biết cô bé bị thương. Lần này nàng va phải, khiến cho bên tay bị thương của cô bé lại càng đau thêm. Mặc dù nàng nghĩ cô bé này có lẽ được chiều chuộng quá mức, nhưng vẫn cảm thấy cần phải tới nhìn một chút.
Đến lúc cô nương kia quay đầu lại hỏi Vương Tự Bảo, Vương Tự Bảo mới tỉ mỉ quan sát vị tỷ tỷ trước mắt này một chút.
Vóc người nàng cao gầy, hơi đẫy đà, không giống với vóc dáng thấp bé mảnh mai như liễu rủ trong gió của các quý nữ Ung Đô đương thời. Khuôn mặt của nàng mặc dù không phải là tuyệt mỹ, nhưng nhìn cũng rất đẹp, còn phảng phất khí khái.
Hôm nay nàng mặc quần dài màu thủy lam được dệt từ gấm vóc đang tương đối thịnh hành ở Ung Đô. Bên hông buộc đai lưng cùng màu cùng chất liệu, mặt trên có thêu hoa chìm. Gấu quần phía dưới rất dài, mặt trên thêu hoa sen màu trắng.
Dáng đi không được thục nữ lắm, vạt áo thoáng lay động, nhìn giống như một đóa sen trắng gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn nở rộ trên mặt nước dập dờn, cực kỳ xinh đẹp.
Nhìn kỹ một chút thì không khó phát hiện, trên đai lưng của nàng chỉ còn lại một cái hà bao trơ trọi, ngọc bội áp làn váy lại không thấy bóng dáng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hau-phu/2425612/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.