Vương Hử lập tức gật đầu nói: "Ừm, tiểu cô cô nói không sai."
Tuy tiểu cô cô chưa từng đích thân dạy mình gì cả nhưng mà cậu luôn cảm thấy hơn một tháng gần đây, thực ra mỗi ngày tiểu cô cô đều đang dạy mình. Nhưng nói cụ thể là rốt cuộc tiểu cô cô đã dạy cái gì? Lạ thật, thực sự là cậu không nói được.
Sau đó Vương Tự Bảo biết được nghi vấn của cậu, vỗ lên đầu cậu nói: "Ngốc, đây gọi là mình làm thế nào thì dạy người như thế, hiểu chưa?"
Thấy mọi người vui mừng vì bái sư thành công, Lâm Khê lại buồn bực. Sao lại có mấy đứa chui ra giành Bảo Muội với cậu rồi chứ?
Vương Tử Nghĩa và Vương lão Hầu gia chưa biết chuyện số người mà mình phải dạy càng lúc càng nhiều.
Bọn họ lại đứng chờ ở đây thêm một lúc nữa, tới lúc phụ thân của Tô Tử Hi và Ngô Tuấn vội vã chạy tới, mọi người cùng nhận lỗi với thầy Quách Văn Minh rồi mới rời học viện.
Họ về tới Hầu phủ thì đã tới thời gian ăn bữa tối rồi.
Khoảng thời gian trước đó, Triệu thị đã chờ Vương Hử rất lâu rồi nhưng chưa thấy cậu trở về, cuối cùng không chờ được nữa.
Vì thế, nàng ta bắt đầu nói trước mặt mấy người Tưởng thị và Hầu phu nhân Lý thị ở Vinh Khánh Đường: "Hử ca nhi này sao mãi chưa chịu về. Không phải gặp chuyện gì rồi chứ?"
"Chẳng qua chỉ về muộn hơn thường ngày một lúc thôi mà, sốt ruột gì chứ. Có lẽ là trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hau-phu/2425581/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.