Dù biết Lâm Khê đang đùa giỡn với mình, nhưng Vương Tự Bảo vẫn thấy khó chịu.
Lâm Khê bất đắc dĩ lắc đầu, mình đúng là không đâu, tự rước phiền vào thân. Cậu vội vàng xin tha thứ: "Được được, ta sẽ không bao giờ nói những lời này để chọc giận muội nữa. Muội không vui thì ta càng buồn hơn."
Dứt lời, cậu hôn nhẹ lên đỉnh đầu Vương Tự Bảo.
Mọi người thu dọn xong thì bắt đầu xuống núi.
Lần này không ai thi đấu với nhau nữa, tất cả đều ngồi kiệu để xuống núi.
Khi đến chân núi, Tưởng thị dẫn đoàn người đến nghỉ ngơi ở thôn trang của hồi môn của bà, chờ nhóm Vương Tự Bảo đi chơi xong thì cùng về Hầu phủ.
Để người khác không chú ý đến, Vương Tự Bảo và Lâm Khê, Vương Hử mặc quần áo của nha hoàn và tiểu tư, chỉ dẫn Lương Thần, Cẩm Châu, Quyển Thư và mấy ám vệ, đi dạo quanh chỗ dựng mấy sạp hàng ở dưới chân núi.
Hôm nay là ngày lễ Phật, nơi đây trở thành chỗ họp chợ tạm thời.
Những tiếng chào mời mua hàng vang lên không dứt, những món đồ được bày bán cũng vô cùng đa dạng.
Nơi đây có những người buôn bán nhỏ đến từ Ung Đô, cũng có những nông dân sống ở thôn gần đó, mang đồ nhà mình tự làm ra đến đây để đổi lấy tiền.
Để đề phòng bị đám đông chen lấn rồi bị tách nhau ra, cũng vì sợ con buôn đánh người nên nhóm Vương Tự Bảo không chen vào chỗ đông người, chỉ dạo quanh mấy sạp hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hau-phu/2425559/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.