Cũng may tất cả những chuyện này chỉ cần có Hòa Thuận Hầu phủ và Vương Tự Bảo thì đều trở nên khác biệt.
Các nhà qua lại thân thiết với Hòa Thuận Hầu phủ, nhà ngoại Trấn Quốc Công phủ của Tưởng thị, nhà ngoại Thái phó phủ của Đại tẩu Triệu thị, nhà ngoại Tĩnh Mẫn Trưởng Công chúa phủ của Nhị tẩu Trương Quân Nhan,..., bản thân Vương Tự Bảo lại được vài vị quý nhân trong cung sủng ái, hiện tại lại có quan hệ gần gũi với Đông Cung và phủ Tứ Hoàng tử. Bởi vậy, nhiệm vụ thay mặt nhà họ Lữ mở tiệc kết giao với giới quyền quý Ung Đô nhân dịp cuối năm lần này bèn thuộc về Vương Tự Bảo.
Đúng là sư phụ có chuyện, đệ tử phải tốn công.
Nhàn vương vừa ra ngoài là đi dạo chơi nhiều năm chưa quay về phủ. Thế tử Lâm Khê đã chiếm danh nghĩa của người ta thì cũng phải làm chuyện gì đó cho người ta. Vì vậy cậu cũng trở nên vô cùng bận rộn, thường xuyên đi sớm về trễ. Mỗi ngày còn phải tranh thủ thời gian mới có thể gặp được Vương Tự Bảo một lần.
Nếu nhà họ Lữ quyết định muốn kết giao với giới quyền quý Ung Đô, vậy thì cái cớ tốt nhất chính là tổ chức một bữa tiệc thăng quan cho những người trong gia tộc bọn họ đã chuyển tới đây.
Dòng họ Lữ thị tự xưng là vọng tộc nghìn năm, đương nhiên có chỗ mà những thế gia trăm năm như Hòa Thuận Hầu phủ không thể nào so sánh được.
Nhất là cái loại nhất cử nhất động đều mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-hau-phu/2425547/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.